Samuel đi theo người hầu ác quỷ, đi qua hành lang dài hoa lệ dừng lại trước một cánh cổng gỗ.

Người hầu tiến lên, nhẹ nhàng gõ cửa, bẩm báo bệ hạ, khách quý đến rồi.

“Vào.”

Giọng nói ngắn gọn, không nghe thấy bất kỳ sự biến đổi nào.

Người hầu đẩy cửa ra, cung kính cúi người đứng bên cạnh cửa.

Samuel không do dự, cứ như vậy đi vào. Milton lặng lẽ hít một hơi, đi theo cậu.

Mới đi về phía trước vài bước, cánh cửa gỗ phía sau đã nặng nề đóng lại.

Cạnh một tiếng.

Trái tim Milton treo lên, cơ thể căng cứng. Hắn cúi đầu, không dám tùy tiện nhìn thẳng Ma Vương bệ hạ.

Samuel lần đầu tiên đến ma giới, rất nhiều chuyện không hiểu, không có gì cố kỵ. Trong mắt Samuel, cậu không phải đến bái kiến Ma Vương mà giống như gặp mặt người bạn trên mạng đã quen biết lâu năm, đến nhờ đối phương giúp đỡ.

Gương luôn luôn nhấn mạnh nó rất đẹp, Joshua, Millerd,...đều không thể so sánh với nó, trong lòng Samuel tất nhiên sẽ sinh ra sự hiếu kỳ, rốt cục là đẹp đến mức nào. Bình thường, kỳ vọng quá cao tưởng tượng quá nhiều khi thực sự nhìn thấy sẽ rất dễ dàng thất vọng.

Nhưng Samuel thì không như vậy.

Một thiếu niên ác ma ngồi phía sau cái bàn rộng rãi xa hoa, trên đỉnh đầu là một cặp sừng sắc nhọn rất hút mắt, tóc dài đen thuần xõa đến eo, như dải lụa mượt mà, ngũ quan đang dần trở nên sắc sảo hoàn mỹ không tỳ vết, hai mắt màu đỏ rất đẹp, tựa như hồng bảo thạch, vô cùng xinh đẹp thu hút, làm cho người ta không thể rời mắt.

Samuel kinh ngạc. Cậu vốn tưởng rằng gương tự kỷ khoa trương, không nghĩ tới thật sự là đại mỹ nhân. Có điều, cũng không thể nói hắn đẹp hơn so với đám Millerd, bọn họ khác loài, không phân cao thấp.

Trên bàn trước mặt thiếu niên chất đống rất nhiều văn kiện quốc vụ, rõ ràng thoạt nhìn chỉ lớn hơn Samuel hai tuổi, nhưng xử lý những chuyện này rất thuận lợi, thành thạo, hiển nhiên không phải một ngày hai ngày.

Hắn ngẩng đầu, nhìn vào mắt Samuel, lễ nghi rất tốt cười cười: “Ta còn có chút việc chưa xử lý xong, ngươi hãy ngồi xuống đợi một chút.”

Thái độ ôn hòa, Samuel rất thích. Cậu không quấy rầy người khác làm việc, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, trên bàn trước mặt đặt tháp điểm tâm ba tầng, mặn ngọt điều có, bánh nướng, bánh pudding, bánh kem, bánh táo, tất cả đều tỏa ra hương vị ngọt ngào mê người.

Không thấy thì không sao, vừa nhìn thấy, Samuel liền cảm thấy mình rất đói bụng. Cậu không ngần ngại hỏi: “Ta có thể ăn không?”

Ác Ma thiếu niên ôn hòa nói: “Tất nhiên có thể, đây là chuẩn bị cho ngươi.”

“Cảm ơn ~”

Samuel cười hai mắt cong cong, không khách sáo đưa tay cầm lấy một cái, đưa đến bên miệng ăn. Những món tráng miệng này không chỉ có vẻ ngoài tinh xảo, hương vị cũng rất ngon, so với những thứ cậu ăn ở trong cung cùng Sophia, chỉ hơn chứ không kém.

Cậu đang ă

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play