Ác Long Cưng Chiều Bé Con

Chương 80: Ma vật


10 tháng

trướctiếp

Sau khi chủ nhà rời đi, lâu đài rộng lớn chỉ còn lại một mình Đường Đường.

Trống trải, yên tĩnh, không có chút sức sống.

Trong hoàn cảnh như vậy, đổi lại là bất kỳ con người bình thường nào đến đây, có lẽ đều sẽ không nhịn được sợ hãi. Trong đầu căn bản không khống chế được liên tưởng đến rất nhiều thứ đáng sợ, sợ chúng nó đột nhiên chui ra từ nơi nào đó.

Đường Đường không biết sợ hãi, trong lòng hoàn toàn chỉ có sự yêu thích và vui vẻ đối với tòa lâu đài lấp lánh. 

Cậu có tổ rồng của riêng mình rồi!

Còn là dùng một đồng bạc mua được, nhất định phải kể cho cha nghe.

Cha nhất định sẽ khen ngợi cậu!

Rồng con hưng phấn!

Đường Đường kiễng chân nắm tay, vui đến nỗi sắp cất cánh bay lên.

Cậu không thể kiềm chế, chạy qua leo lên ghế sofa lớn trong phòng khách ngồi xuống, tay vịn được chạm khắc hoa văn phức tạp và khảm đá quý.

Đường Đường hai mắt lóe lên, yêu quý chạm vào. 

Sofa cũng đặc biệt mềm mại, ngồi lên cảm giác như như đắm mình vào trong đám mây, rất thoải mái.

Nếu chủ trước của lâu đài này vẫn còn ở đây, chắc chắn sẽ không thể nào đồng ý với suy nghĩ này của Đường Đường. Bởi vì những gì mà chủ trước nhìn thấy, sofa rõ ràng vô cùng rách nát, lớp vở ghế rách ra, những vết rách chằng chịt như mạng nhện, bên trên còn có không ít vết máu loang lổ, tản ra mùi thối rữa. Còn ngồi lên? Anh ta sợ tới mức chỉ dám đi đường vòng, sợ trong lỗ thủng của sô pha chui ra cái gì đó.

Đường Đường ngồi trên ghế sofa, vô tư lắc lư đôi chân ngắn, một lát sau mới nhảy xuống thảm trải sàn.

Đúng vậy, toàn bộ phòng khác rộng lớn đều được trải thảm quý giá, thảm dày lông mềm mại, nhảy xuống cũng không có một chút không thoải mái nào.

Đường Đường sắp bắt đầu cuộc thám hiểm trong ngôi nhà mới của riêng mình rồi. Tuy rằng mua nhà là để có một quản gia, nhưng vừa mới có được thứ mình thích, rồng con làm sao còn có thể nhớ tới quản gia, cậu chỉ muốn vui vẻ chơi đùa.

Đường Đường nhanh chóng chạy về phía căn phòng gần với mình nhất.

Chạm chỗ này, xem chỗ kia, cái gì cũng phải cảm nhận một chút.

Xem xong một phòng, lại lập tức chạy sang phòng tiếp theo.

Tràn đầy năng lượng, không chút mệt mỏi.

Hành lang rất dài, chờ cậu đi xem xong tất cả các phòng ở phía bên trái, lập tức chạy sang dãy bên phải.

Khi đi ngang qua phòng khách, Đường Đường chợt dừng bước, đi ngược lại và dừng ở bên cạnh sô pha.

Có một con búp bê rất tinh tế nằm trên ghế sofa.

Mái tóc xoăn màu vàng đến thắt lưng, đôi mắt to xanh biếc, hai gò má nhuộm màu hồng nhạt, khẽ mỉm cười, trên người mặc chiếc váy màu đỏ bồng bềnh, giống như một đóa hoa hồng đang nở rộ.

Một con búp bê đẹp như vậy, có lẽ không có bất kỳ cô gái nào có thể từ chối.

Trong khoảnh khắc Đường Đường cầm con búp bê lên, đôi mắt như hạt thủy tinh của nó chuyển động, nhìn chằm chằm vào cậu, phát ra âm thanh mê hoặc mông lung hư ảo, làm cho người ta thần trí mơ hồ.

“Đến chơi với ta đi, chơi với ta đi, chơi với ta đi.”

Hiển nhiên đây không phải là lần đầu tiên con búp bê làm chuyện này. Trẻ con đều yêu thích đồ chơi. Dưới sự mê hoặc của nó, bất kể là bé trai hay bé gái đều sẽ ôm chặt lấy nó, xem nó như bảo bối, cho dù đi đâu cũng mang nó theo.

Cho nên, khi Đường Đường kinh ngạc nhìn vào nó, nó liền biết, mình lại sắp thành công rồi.

Nụ cười trên khóe miệng càng trở nên ngọt ngào hơn.

Con búp bê đẹp đến nỗi khiến người ta sợ hãi, sinh ra nỗi bất an.

Nhưng ánh mắt của Đường Đường vẫn tỉn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp