Đường Đường
ngây người, bởi vì một câu nói mà khiến cái mũi dài ra.
Cậu chơi
rất vui nên nhất thời quên mất mình đã ăn một viên kẹo Pinochio. Nhưng cho dù
là nhớ thì cũng không thể hiểu được. Cậu không hề nói dối, chắc chắn là kẹo bị
hỏng rồi!
Đường Đường
bịt mũi, gấp đến độ xoay mòng mòng, giống như một con mèo con ngốc nghếch đuổi
theo đuôi mình.
Cậu vô
thức liếc nhìn Millerd một cái, chạy về phía hắn, ngửa đầu đáng thương, luống
cuống cầu xin sự giúp đỡ: “Mũi của em hỏng rồi... phải làm sao đây? Em trở nên
xấu xí rồi hu hu... ...”
Rồng con
không chỉ yêu mỹ nhân, mà đối với giá trị nhan sắc của mình cũng rất để ý, bằng
không lúc trước cũng sẽ không bởi vì thay răng, rụng một cái răng sữa liền cực
kỳ bi thương, ngại há miệng nói chuyện, ngay cả đùi dê lớn yêu thích cũng từ một
bữa bảy cái biến thành chỉ ăn được sáu cái, không có cảm giác thèm ăn. Sau đó,
Xavier nói rằng cậu không xấu xí, dỗ dành mãi mới không buồn nữa.
Học sinh
chung quanh nhìn thấy cậu như vậy, ngực giống như đột nhiên bị mũi tên hung
hăng đâm một cái, đáng yêu muốn chết.
Trước
kia sao lại không phát hiện ra trẻ con có thể đáng yêu đến như vậy!
Có học
sinh trong nhà cũng có em trai, nhưng suốt ngày
chỉ muốn đánh nó một trận, đứa nào đứa nấy nghịch ngợm không đáng yêu
chút nào. Thấy Đường Đường như vậy, bọn họ càng muốn đánh em trai mình. Không
có so sánh sẽ không có đau thương.
Millerd
vừa nhìn đã biết, chắc chắn nguyên nhân là do ma dược. Tuy rằng hắn chưa từng
nghiên cứu những thứ đại loại như vậy nhưng cũng có thể đoán ra, thời gian hiệu
quả của ma dược không dài, cứ kệ đó cũng sẽ sớm trở lại bình thường, căn bản
không tồn tại việc trở nên xấu xí.
Hắn ngước
mắt lên ra hiệu một chút: “Em có thể hỏi người chế ra kẹo ma pháp.”
Đường Đường
lúc này mới nhớ tới, lập tức xoay người lạch bạch chạy về phía quầy hàng, còn
không quên che cái mũi dài của mình lại, không cho người ta nhìn thấy.
Đàn chị
dùng khuỷu tay chống lên bàn, lén lút che mặt mình, vô cùng chột dạ, sợ giáo sư
Millerde nhớ kỹ mặt mình, nhỏ giọng nhắc nhở Đường Đường, chỉ cần nói một câu
thật, mũi sẽ trở lại bình thường.
Đường Đường
thở phào nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh lại hoang mang.
Mình có
nói dối sao?
Đâu có
đâu!
Mỗi từ
mình nói ra đều là sự thật!
Cậu
không cẩn thận liền đem sự bất mãn trong lòng nói ra, mũi lập tức lại dài thêm
một đoạn.
“Ô ô ô
——!!!”
Đường Đường
hoảng sợ, gấp đến độ vành mắt phiếm hồng, ấm ức đến nỗi sắp òa khóc.
Đàn chị
cũng rất muốn khóc, đưa tay muốn che miệng cậu lại. Em trai đáng yêu, giáo sư
đang nhìn bên này đấy, nói thêm vài câu không phải lại càng chứng minh vừa rồi
nói dối sao? Ngoan, chúng ta nhanh chóng cho qua chuyện này đi.
Đường Đường
vì để không trở nên xấu xí, đành phả ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.