Người thổi
sáo ý muốn giết người cũng đã nổi lên luôn rồi.
Nhưng đứa
trẻ này quá mức cổ quái, trực giác nói với hắn biết phải cẩn thận, nếu không nó
có thể phá hỏng kế hoạch của mình.
Người thổi
sáo từ bỏ việc sử dụng tiếng sáo để gây rối loạn tâm trí của Đường Đường, thay
vào đó hắn đã thuận theo lời cậu, trả lời câu hỏi, còn nói với giọng điệu nhẹ
nhàng dỗ dàng lười gạt: “Không sai, là ta đã làm. Ta cũng không còn cách nào
khác, con của ta bệnh rồi, ta sợ nó cô đơn cho nên mới dẫn vào đứa trẻ đến bầu
bạn với nó. Ta chỉ là muốn cái ngươi ở lại đây một đêm, ngày mai sẽ để các
ngươi về nhà đoàn tụ với cha mẹ.”
“Thì ra
là như vậy, thế con của anh ở đâu?” Đường Đường quay đầu trái phải tìm kiếm.
“Con
trai ta bị bệnh nặng không thể đứng dậy, nhưng chỉ cần nhìn thấy các ngươi chơi
đùa thì tinh thần của nó sẽ tốt lên chút. Ngươi nhất định là một đứa trẻ rất tốt,
có đồng giúp ta chuyện này không?” Người thổi sáo yếu thế, cố ý khơi dậy lòng tốt
của Đường Đường và lợi dụng nó.
Nhưng Đường
Đường không bị lừa, ngược lại tức giận trừng mắt nhìn hắn: “Anh cám thấy ta rất
dễ lừa sao?”
Người thổi
sáo mất kiên nhẫn, từ trong bóng tối bước ra,thô lỗ kéo mũ xuống, định dùng vũ
lực xách đứa nhỏ lên ném vào phòng giam. Tiếng sáo không có tác dụng với nó,
nhưng nói đến cùng thì nó cũng chỉ là một đứa con nít, sức lực chắc chắc không
thể nào bằng người lớn.
Nhưng hắn
vừa đến gần, còn chưa ra tay, Đường Đường đã ngẩn người nhìn chằm chằm hắn, bỗng
nhiên nói: “Được, ta giúp anh.”
Người thổi
sáo sửng sốt, cười khểu: “Muốn lừa ta ư? Không ngờ ngươi nhỏ như vậy mà tâm cơ
ngược lại không nhỏ chút nào.”
Đường Đường
hai mắt sáng lấp lánh, khóe miệng nhếch lên, mềm mại nói: “Ta không lừa anh,
anh rất đẹp cho nên ta đồng ý giúp, ta phải làm như thế nào?”
Không thể
không nói, tướng mạo của người thổi sáo này quả thật rất xuất sắc, cho dù sắc mặt
có chút tái nhợt tiều tụy cũng không thể che dấu ngũ quan anh tuấn của hắn.
Nhưng
người thổi sáo không tin, tùy ý nói: “Vậy sao? Vậy ngươi cũng đi vào trong kia,
ở cùng một chỗ với những đứa trẻ khác.”
Đường Đường
ồ một tiếng đáp lại, quả thật ngoan ngoãn đi vào phòng giam, thậm chí còn rất
chu đáo khép cửa lại, thuận tiện chỉ chỉ, nhắc nhở: “Anh muốn khóa cửa không?”
Người thổi
sáo trong nháy mắt có loại cảm giác huyền diệu như đang nằm mơ, giống như kẻ bắt
cóc gặp phải người cực kỳ phối hợp, kẻ bị hại chủ động để cho bắt cóc trói đi.
Thằng
nhóc này bị làm sao vậy? Đầu óc có vấn đề à?
Nhưng dù
sao thì điều này đối với hắn là một chuyện tốt.
Người thổi
sáo đi lên phía trước, động tác lưu loát dứt khoát, lạch cạch một tiếng khóa cửa
lại. Cứ như vậy, những đứa trẻ này cho dù có tỉnh lại cũng đừng hòng chạy
thoát, chúng đã định sẵn sẽ phải trở thành vật hiến tế.
Tầm mắt
hắn xẹt qua, vô tình đối diện với ánh mắt của Đường Đường. Hai người bốn mắt
nhìn nhau.
Mái tóc
xoăn nhỏ màu đỏ, khuôn mặt đáng yêu như thiên thần nhỏ, khi nhìn thấy hắn đôi mắt
còn cong lại thành hình vầng trăng lưỡi liềm nhỏ, cười ngây thơ rạng rỡ.
Hoàn
toàn không biết, người lớn trước mắt sắp cướp đi tính mạng của mình.
Người thổi
sáo không khỏi cứng đờ người lại, trong lòng hiện lên một tia không nỡ, nghĩ rằng
hay là thả đứa nhỏ này ra. Thiếu một đứa cũng không ảnh hưởng gì, chắn hẳn là đủ
rồi.
Nhưng lý
trí lại rất nhanh làm cho hắn phục hồi lại tinh thần, nếu thật sự thả đứa nhỏ
này ra, nó có thể sẽ chạy đi thông báo cho người lớn, phá hư chuyện đại sự quan
trọng của hắn.
Thế là,
người thổi sáo nắm chặt chìa khóa, đầu chìa cứng nhọn đâm vào lòng bàn tay,
thông qua sự đau đớn ép buộc bản thân bình tĩnh lại.
Hắn lạnh
mặt di dời tầm mắt, đi tới một bên, dựa theo sách bắt đầu vẽ ra ma trận hắc
ám.
Đây là
ma pháp cấm kỵ có thể cải tử hoàn sinh, cực kỳ tà ma hắc ám, cần một lượng lớn
máu tươi hiến tế.
Bản thân
ma trận � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.