Cuối cùng, Đường Đường vẫn quyết định thần ma song tu.

Cậu viết một phong thư cho Xavier, hỏi ý kiến của cha, đang chuẩn bị gửi đi, lúc nhìn vào tờ giấy đọc chú ngữ, con chim mập lập tức vô cánh bay tới, ưỡn cái bụng trong vo, kêu chiếp chiếp,  mãnh liệt biểu đạt ý nguyện muốn đi đưa thư, không chịu để Đường Đường lại biến ra một con chim giấy khác.

Đường Đường đành phải đáp ứng, sờ sờ lông vũ, rồi lại bón cho nó ăn mấy cục giấy nhỏ, rồi mới không lỡ mà nhìn nó bay đi.

Ngày hôm sau, cậu nhận được một lá thư trả lời.

Nội dung không dài, nhưng chữ viết tay của Xavier sắc nét và có tính thẩm mỹ rất cao.

Hắn bảo Đường Đường không cần suy nghĩ quá nhiều, thích thì học, không thích thì cự tuyệt, bất luận Đường Đường làm như thế nào, hắn đều tôn trọng và ủng hộ lựa chọn của cậu.

Đường Đường đọc xong thư, gật gật đầu.

Cậu thích ma pháp, rồi liền nói với giáo viên suy nghĩ của mình, chấp nhận học song hai khóa học. 

Bởi vì học viện Thần và học viện ma pháp hai bên đều có các môn học chuyên khác nhau, thời gian cũng có xung đột, cho nên khó tránh khỏi phải sắp xếp những tiết học riêng.

Viện trưởng nghe nói Samuel rất thích giáo sư tinh linh, đồng thời Millerd lại trời sinh am hiểu ma pháp, có ưu thế rõ ràng, rất tự nhiên để cho Millerd làm thầy ma pháp của Samuel, căn cứ theo tình hình của học sinh điều chỉnh tiến độ chương trình giảng dạy, xem Samuel nên cùng các bạn học khác theo học ma pháp gì thì phù hợp.

Thế là, sau khi Đường Đường đến học viện Thần học một tiết, vừa tan học thì đã rời đi cùng thầy giáo.

Điều này làm cho Thomas không cách nào nói chuyện với cậu.

Hẹn đánh nhau rồi bị cho leo cây, bị đuổi ra khỏi kí túc, còn có lần liên tiếp thất bại này, làm cho Thomas liên tiếp nếm mùi vị thất bại, lửa giận sắp bị cưỡng chế mài đi hết rồi. 

Cậu ta nhìn chằm chằm về hướng Đường Đường rời đi.

Các bạn cùng lớp khác đều đã chú ý đến.

Hailey không nhịn được nói: “Thomas, cậu đừng có lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào Samuel nữa, không phải sau khi nghe cậu ấy chia sẻ kinh nghiệm xong cậu cũng đã thành công thi triển được thần thuật rồi sao? Là cậu ấy đã giúp cậu.”

Thomas bực bội: “Tôi biết.”

“Biết mà còn... ...”

Hailey còn chưa dứt lời, Thomas rõ ràng không muốn nghe nữa, xoay người tức giận đi ra khỏi lớp học. Hailey có chút lo lắng, có phải cậu ta lại muốn đi tìm Samuel gây rắc rối hay không, nhưng lại phát hiện, hướng mà Thomas đi ngược lại với hướng Samuel vừa đi.

Dưới sự hướng dẫn của thần quan lão sư, Đường Đường đi đến văn phòng giáo sư Millerd.

Đứng trước cánh cửa đóng chặt, cậu giơ tay lên, định gõ cửa một cách lịch sự. Nhưng ngón tay còn chưa chạm vào cánh cửa, nó đã tự mình từ từ mở ra, giống như lặng lẽ hoan nghênh cậu đến.

Đường Đường rất thích như vậy, vui vẻ đi vào, còn rất hoạt bát mà chào hỏi cánh cửa một tiếng, giống như ở trong mắt cậu, cửa cũng là sinh mệnh đang sống.

Bước vào bên trong, có thể nhìn thấy toàn cảnh văn phòng.

Rộng rãi ngăn nắp, trên bàn làm việc chất đống rất nhiều sách, bên tường đều là giá sách, sắp xếp đầy sách ma pháp. Làm cho nơi này trông giống như một thư viện mini hơn là một văn phòng. Trong không khí, trôi nổi mùi gỗ nhàn nhạt, tựa như đang ở trong rừng rậm.

Trước lò sưởi, có một cái bàn gỗ nhỏ và hai cái ghế sô pha đơn. Millerd ngồi trên một trong hai cái ghế, đọc cuốn sách đang cầm trong tay.

Sau khi Đường Đường tiến vào, cánh cửa phía sau cậu nhẹ nhàng đóng lại.

Millerd ngẩng đầu, mái tóc dài màu vàng nhạt theo động tác của hắn, từ trên vai trượt xuống, như nước chảy trút xuống, lộ ra lỗ tai nhọn nhọn. Khuôn mặt tinh tế và mái tóc vàng tinh khiết, trong căn phòng hơi tối giống như đang phát sáng

“Giáo sư tinh linh!” Đường Đường cất giọng vui vẻ, đối với việc lần nữa gặp lại tinh linh xinh đẹp cảm thấy rất cao hứng.

Millerd bình tĩnh đáp lại một tiếng, sau đó nói: “Đến đây ngồi đi.” Đường Đường liền ngoan ngoãn đi tới, ngồi xuống sô pha đối diện hắn, hai bàn tay nhỏ bé đặt trên đầu gối, nhìn chằm chằm thầy giáo không chớp mắt.

Khi Millerd nhìn vào mắt Đường Đường, nụ cười của cậu ngay lập tức sẽ trở nên xán lạn, trong mắt lấp lánh ánh sao.

Millerd dừng lại một chút, chậm rãi nói: “Lần đầu tiên lên lớp, ta sẽ nói rõ ràng trước với em những quy tắc trong lớp của ta.”

“Thứ nhất, chuyên tâm nghe giảng, không thể thất thần làm những chuyện không liên quan.”

“Thứ hai, phải nghe lời ta, không có sự cho phép của ta, không thể tự tiện sử dụng ma pháp trong lớp.”

“Thứ ba, không được cắt ngang lời nói của ta, có nghi vấn có thể giơ tay lên, ta gật đầu em mới có thể nói chuyện.”

“Nghe hiểu chưa?”

Đường Đường gật đầu, còn lập tức áp dụng, vẻ mặt hưng phấn giơ cánh tay ngắn  của mình lên.

Millerd mím môi: “Nói.”

Đường Đường thẳng trắng hỏi: “Thầy ơi, em muốn sờ tay thầy, có được không?”

Quai hàm của Millerd căng thành một đường thẳng. Tuy rằng có dự cảm thằng nhóc này sẽ nói ra những lời hắn không muốn nghe, nhưng lúc thật sự nghe được vẫn có chút đau đầu.

“Không được.” Millerd từ chối.

Trên khuôn mặt nhỏ bé của Đường Đường tràn đầy nghi hoặc: “Nhưng mà, lúc trước không phải nói nếu em vào học viện ma pháp là có thể...”

“Cái đó không tính, em đã lựa chọn học viện Thần.” Millerd vẻ mặt

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play