Sau khi thịt thỏ nướng
chín, Đường Đường quả nhiên giống như những gì mình đã nói, ăn rất nhiều rất
nhiều, nhiều đến mức khiến Leal có chút hoài nghi về cuộc sống, một con non nhỏ
bé ăn nhiều đến mức không khác gì nam giới trưởng thành, ăn vào rồi rốt cuộc
chứa ở đâu, bụng nối liền một cái lỗ không đáy sao?
Đường Đường ngồi trên tảng
đá, ăn uống vui vẻ, đuôi chân mập mạp như sắp bay lên rồi.
Sophia thấy con non ăn ngon
như vậy, vô thức cũng ăn nhiều hơn một chút. Leal rất vui khi thấy điều này,
anh ta luôn luôn cảm thấy rằng công chúa ăn quá ít, không nghĩ rằng ma thú con
còn có tác dụng này.
Ăn mãi về sau, Sophia mặc
dù cảm thấy con non lúc ăn trông đáng yêu, nhưng cũng lo lắng cho cậu sợ cậu bị
no quá, nhịn không được ngăn cản: “Đường Đường, ăn nhiều như vậy, không khó
chịu sao?”
Đường Đường chớp chớp mắt,
rất bình thản nói: “Không khó chịu a, bình thường ta đều ăn nhiều như vậy, ăn
thịt xong còn phải ăn trái cây cho đỡ ngấy nữa ~”
Sophia nhìn cậu quả thật
không giống như có chuyện gì, suy đoán hẳn do cậu là ma thú, không thể lấy tiêu
chuẩn của loài người ra để xem xét.
Sau đó, Đường Đường cùng
công chúa hiệp sĩ hai người tạm thời kết bạn đồng hành.
Đường Đường nhảy nhót một
đường, nhìn thế nào cũng không phải là đang rèn luyện, mà giống như một đứa trẻ
ra ngoài chơi đùa, tràn đầy sức sống, vô ưu vô tư.
Những gì trong mắt cậu, tất
cả đều trở nên thú vị, nấm đỏ, bướm màu tím, lá như quạt vân vân, cậu đều sẽ vì
những thứ này mà vui vẻ.
Cuộc hành trình vốn gian
khổ và tẻ nhạt, tất cả đều bởi vì Đường Đường mà có thêm một chút màu sắc tươi
sáng.
Leal nhìn bóng lưng ngây
thơ của con non, sự cảnh giác đề phòng trong mắt chậm rãi phai nhạt, đôi khi
thậm chí còn có ch ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.