Ánh sáng mặt trời chiếu qua rèm cửa.
Samuel mở mắt thức dậy, nhưng ý thức còn mơ mơ màng màng, chậm
chạp chớp chớp mắt, quay đầu, lơ đãng nhìn vào mắt Sean phái đối diện.
Sean ngồi trên thảm bên cạnh giường, khuỷu tay đặt ở mép giường,
một tay chống má, tay kia thì cầm tóc Samuel, cuộn trên ngón tay, thờ ơ chơi
đùa, cũng không biết chơi như vậy bao lâu rồi.
“Samuel, cậu rốt cục cũng dậy rồi, ngươi ngủ tốt thậy đấy.” Sean
lẩm bẩm.
Ánh nắng màu vàng ấm áp dừng ở bên cạnh mặt hắn, chiếu vào đôi
mắt đỏ, có thêm vài phần dịu dàng ôn hòa khó có được.
Samuel dụi dụi mắt, kéo bàn tay đang nghịch tóc mình, cứ như vậy
cầm lấy, dường như quên buông ra.
Tầm mắt Sean dừng ở phía trên, đối với động tác ỷ lại thân mật
này của Samuel cảm thấy rất thích, khóe miệng bất giác nhếch lên, nở nụ cười.
Có điều, động tác như vậy không kéo dài bao lâu, Samuel hơi tỉnh
một chút, liền buông ra. Sean cảm thấy đáng tiếc, nắm ngược lấy tay cậu.
Bởi vì vừa mới rời giường, giọng nói Samuel mang theo tia khàn
khàn, cũng có chút mềm mại, giống như đang làm nũng: “Cậu dậy từ khi nào thì
đấy? Cứ ngồi bên giường nhìn như vậy làm gì?”
Sean nói một cách thản nhiên: “Nhìn cậu đó.”
“Samuel lúc cậu ngủ, thật sự rất đáng yêu.”
Samuel ngơ ra một chút, sau đó tâm trạng rất tốt, cười tiến lại
gần, ôm lấy Sean, vui vẻ nói: “Bạn trai, chào buổi sáng~”
Sean nghe được xưng hô này, trong lòng nở hoa, cười ôm chặt lại.
Ôm một chút, Samuel liền đứng lên, đi vào phòng tắm rửa mặt.
Sean ngay cả cái này cũng muốn đi theo, tựa vào bên cửa, nhìn
cậu.
Samuel còn tưởng rằng hắn có chuyện gì muốn nói, nhưng nghiêng
đầu nhìn lại, dùng ánh mắt nghi hoặc hỏi, hắn lại nói không có việc gì.
Samuel không quan tâm đến nữa.
Sau khi làm xong tất cả mọi thứ, việc tất theo tất nhiên chính
là đi học.
Mặc dù bọ họ đang yêu nhau, nhưng sau khi tất cả, cũng vẫn là
hai cá thể riêng biệt. Samuel cũng không cảm thấy người yêu nhất định phải từng
giây từng phút dính lấy nhau, dù thế nào cũng không tách ra.
Cho nên, Samuel vốn định tự mình đi học, Sean đi làm việc của
mình, có việc gì thì liên lạc sau. Cảm ơn các bạn đã theo dõi và đọc truyện tại
TYT
Nhưng Sean vừa nghe, ngay lập tức phản đối: “Tất nhiên không
định, ta sẽ đi với cậu!”
“Tại sao? Cậu không bận sao?”
Sean lạnh lùng nói: “Đám thuộc hạ làm việc cho ta, bọn họ đi
theo phục tùng ta, xử lí chuyện không tốt, còn có tác dụng gì? Hơn nữa, tên
Joshua đó có thể đi học cùng cậu, tại sao ta lại không được? Ta là bạn trai
cậu, nên là đặc biệt nhất!”
Samuel không hiểu, lên lớp có cái gì để tranh giành, Joshua đi
học ké, hắn không ké được giống như chịu thiệt thòi lớn vậy. Nếu có thể, cậu hy
vọng Sean có thể giúp cậu đến lớp, để cậu ở lại chơi trong ký túc xá.
Dù sao, cuối cùng vì Sean khăng khăng đòi đi, bọn họ đã đến lớp
học cùng nhau.
Nhưng Sean kỳ thật căn bản không nghe giảng, hắn chỉ ngồi bên
cạnh Samuel, lười biếng nằm sấp trên bàn, đùi dán sát cùng một chỗ với Samuel,
nhìn chằm chằm Samuel. Có đôi khi, hắn nhịn không được muốn thu hút sự chú ý
của Samuel, để cậu nhìn mình, nhưng lại bởi vì đang ở trong lớp, không dám quấy
rầy cậu, liền lén lút làm chút động tác nhỏ, viết tờ giấy nhỏ, đụng chạm mũi
giày, gập góc trang sách.
Samuel cũng không phải học sinh ngoan ngoãn thuần khiết, nội
dung mới thì nghe, cái mình biết thì lười nghe, bắt đầu làm ch ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.