Samuel rục rịch muốn lấy bàn tay đang bịt mắt mình xuống.
Nhưng Joshua lập tức bịt càng chặt hơn, ngăn cản động tác của
cậu.
Khớp xương rõ ràng, bàn tay da thịt như ngọc, nằm ngang trên
khuôn mặt tinh tế của Samuel, che đi gần một nửa, chỉ để lộ sống mũi thẳng, đôi
môi đỏ, có cảm giác không nói nên lời.
Hai người dựa rất gần, có thể nói là Joshua ôm cậu vào lòng.
Akerly nhìn cảnh này lạnh lùng nói: “Ta đã gập sách lại rồi.”
Tầm mắt của hai người giao nhau trên không trung.
Sau vài giây im lặng.
Joshua từ từ buông tay ra.
Samuel lúc này mới khôi phục ánh sáng, chớp chớp mắt, đưa tay
muốn lấy lại cuốn truyện tranh.
Nhưng thật không may, Akerly né tránh.
Samuel hơi nghiêng đầu, đỉnh đầu như xuất hiện một dấu chấm hỏi
to đùng.
“Tớ còn chưa xem xong.”
Akerly lắc đầu và nói chắc chắn: “Cái này không phù hợp để cậu
xem.”
Joshua cũng có phản ứng tương tự, hai người hiếm khi đứng trên
cùng một chiến tuyến, nhất trí chống lại Samuel.
“Có gì không phù hợp? Tất cả đều đang đọc.”
Samuel không thể hiểu được. Cậu đưa tay ra cướp, Akerly nhanh
nhẹn né tránh, chính là không cho cậu lấy được, trong quá trình này, không thể
tránh khỏi có chút đụng chân đụng tay, dáng vẻ đánh qua đánh lại kia, quả thực
giống như học viện võ thi đấu. Samuel mặc dù không học võ, nhưng thể lực của
cậu rất tốt, từ nhỏ đã học được cách thức công kích của Long tộc, nếu thật sự
muốn đánh, đại đa số kiếm sĩ đều không phải là đối thủ của cậu.
Joshua nhìn, không hiểu sao liên tưởng đến truyện tranh vừa rồi.
Hai nhân vật chính ngay từ đầu cũng chỉ là qua chiêu mà thôi, về sau... đã thay
đổi.
Joshua nhíu mày, không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức tiến lên ngăn
cản, dời đi sự chú ý của Samuel.
Khi Samuel nói chuyện với Joshua, Akerly giơ tay xoa đôi tai
nóng bỏng của mình, vừa rồi cánh tay Samuel lơ đãng lướt qua.
Bởi vì nhớ lại, Joshua hiếm khi đến một chuyến, truyện tranh có
thể xem lại sau này, nhưng cơ hội chơi cùng nhau không nhiều lắm. Samuel không
quan tâm đến truyện tranh nữa, gọi Joshua đến chơi trò chơi.
Là cờ phi hành, cờ phú ông trước đây Hoàng Dương cho cậu, đã rất
lâu không chơi rồi, thỉnh thoảng nhớ lại thời thơ ấu, rất tuyệt vời.
Samuel hưng phấn mang ra một đống trò chơi, mời bọn họ cùng
chơi. Mới có ba người, thêm một người sẽ tốt hơn. Samuel lại đi tìm một bạn học
khác tới, cậu chạy đến cửa hô một câu, lập tức có không ít người cùng tầng
nhiệt liệt đáp lại, giống như là đã ngồi xổm chờ sẵn ở đây.
Một bạn học ỷ vào khoảng cách gần, đã thu hút sự chú ý của
samuel trước nhất, kéo kéo cổ áo, vinh hạnh giống như lên sân khấu lĩnh th� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.