Millerd vừa nói ra vấn đề này, quả thật có chút làm khó Samuel.
Dù sao cũng là Long tộc, trời sinh yêu mỹ nhân cùng châu báu.
Chỉ cần vô cùng xinh đẹp thì Samuel sẽ thích, cũng bởi vì khuôn
mặt đó mà sẽ càng thêm khoan dung và đối xử đặc biệt hơn. Giống như người thổi
sáo mà cậu gặp khi còn nhỏ. Mặc dù sau đó, hắn đã lại mang theo thi thể của con
trai mình tìm đến cửa với ý định đoạt lại cây sáo ma, đồng thời bị quả gia
Field giết chết.
Samuel rất giỏi trong việc tìm kiếm những ưu điểm và làm giảm
bớt những thiếu sót của mỹ nhân. Trong danh sách, nhược điểm nổi bật nhất có lẽ
là Sean. Nhưng Samuel cũng thích hắn.
Sean rất nóng nảy, nhưng trông rất đẹp trai.
Sean rất độc miệng, nhưng trông đẹp trai.
Sean rất bài ngoại, nhưng trông đẹp trai.
Miễn là không làm Samuel tức giận, những thiếu sót đó đều có thể
bỏ qua, hơn nữa Sean luôn luôn cho cậu cảm giác như một chú chó lớn, nhịn không
được muốn vuốt lông.
Cho nên, vài phút sau khi Millerd đưa ra cậu hỏi.
Samuel cũng vẫn không thể trả lời.
Millerd có vẻ mặt quả nhiên là như vậy, càng cho rằng cậu quá dễ
lừa gạt, kiên trì nói: “Chờ ta khảo sát xong có kết quả rồi nói sau, tạm thời
em đừng yêu đương, nếu có người dám quấn lấy em, cứ đến tìm ta, ta sẽ xử lý cẩn
thuận, biết chưa?”
Samuel cũng không tiếp tục cướp tờ giấy da, dù sao tên trên đó
cậu cũng nhớ rõ. Cậu kéo dài giọng nói của mình trả lời: “Vâng - ạ -”
Nghe thế nào cũng thấy vô cùng qua loa lấy lệ.
Millerd khẽ nhíu mày. Đây có phải là cái được gọi là thời kỳ nổi
loạn không?
Nói cũng vô dụng, Millerd cũng không nói nhiều, trong lòng thầm
tính phải chú ý nhiều hơn chút, tránh để cho Samuel xảy ra tình huống gì đó.
Hắn còn nói: “Không được qua lại với ác ma, em đưa cái gương cho
ta, ta tạm thời giúp em bảo quản.”
“Không đưa, đấy là đồ của em.” Samuel lập tức từ chối.
Millerd bất đắc dĩ, lấy ra chiêu thường dùng của giáo viên ——
tìm phụ huynh. Bình thường mà nói học sinh đều sợ hắn, trên thực tế là không
cần thiết. Hắn cũng không thèm quan tâm
đến.
“Vậy ta chỉ có thể nói chuyện với cha em thôi, nếu cha em biết
chuyện này, nhất định cũng sẽ không ủng hộ.”
Samuel không hề sợ hãi: “Cha em biết, ông ấy không quan tâm.”
Ác ma là tà ma hắc ám, Long tộc cũng không tính là quang minh
chính phái, trên những cuốn sách cổ kia, viết về Long tộc đều nói là ác long,
làm cho người ta nghe tên đã sợ mất mật, không rét mà run.
Mặc dù trước đó đã trải qua chiến tranh, nhưng lúc ấy Samuel ở
trên cao, không thấy rõ mặt, người biết cậu thật ra là rồng kỳ thật cũng không
nhiều, chỉ có Sophia và các thành viên hoàng gia khác. Không có nói ra, cũng là
bởi vì không hy vọng ảnh hưởng đến cuộc sống học đường của Samuel.
Millerd cũng không biết. Cho nên, sau khi hắn nghe xong, nhịn
không được giơ tay xoa thái dương, có chút đau đầu. Thiếu chút nữa đã quên, vị
phụ huynh này cũng không phải là người đáng tin cậy gì, hàng năm hội phụ huynh
một mình một kiểu không a dua theo ai, cực kỳ cưng chiều con cái.
Không còn cách nào khác, Millerd đành phải hạ ma chú cho Samuel,
không có gì khác, chính là sẽ cản trở Samuel dùng gương ma thuật nói chuyện với
ác ma, trên mặt gương mơ hồ như nổi lên một tầng hơi nước, nhìn không rõ ràng.
Nếu để cho Hoàng Dương biết, chắn chắn Hoàng Dương sẽ nói một câu — — Hay lắm,
đây là máy gây nhiễu tín hiệu của thế giới ma pháp à!
Có điều, giờ này khắc này Samuel không hề hay biết, quay đầu
chạy đi.
Millerd nói được làm được, thật đúng là ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.