Lúc đó số lần cô cùng Phó Lễ Hành hẹn hò ít đến đáng thương, giống như hoạt động đi xem phim này mất hai giờ, đối với Phó Lễ Hành người luôn bận rộn như vậy là quá xa xỉ rồi.

Trước đây khi cô còn nhỏ, cô chưa bao giờ đòi hỏi điều gì.

Nhưng sự thật chứng minh, anh ta cũng không cần một cô vợ nhỏ ngoan ngoãn, nghe lời nha.

Cô cùng Phó Lễ Hành chỉ mới đi xem phim một lần, cô cũng không nhớ rõ đó là bộ phim gì, lúc đó trong lòng cô lo sợ, lo sợ nhưng lại vui mừng, lo sợ anh ta chỉ nhất thời nổi hứng muốn chơi đùa cô, nhưng trong lòng vẫn có một chút mong chờ anh ta thực sự nghiêm túc.

Mãi cho đến bây giờ, cho dù cô đã biết nội dung trong cuốn tiểu thuyết, nhưng trong lòng cô vẫn luôn cảm kích Phó Lễ Hành.

Người này đã đưa cô ra khỏi hoàn cảnh khốn khó, cho cô một gia đình, cho cô một hôn lễ thế kỷ mà bao nhiêu người phải hâm mộ.

Cho nên, cô không muốn ly hôn, phần lớn là cô không muốn mất đi cuộc sống như bây giờ, nhưng ít nhất cô biết, cô sẽ không bao giờ có cơ hội gặp được Phó Lễ Hành thứ hai.

Phó Lễ Hành đối với đi xem phim cũng không hứng thú, nhưng nghĩ tới thời gian gần đây, cô vì anh mà nỗ lực, nhất là vì chiều theo khẩu vị của anh, cô có thể đi chợ nữa, anh cũng không phải là người đầu gỗ, tâm ý của cô anh có thể cảm nhận được.

“Được.


Đồng Vũ Vụ trong lòng lén tán thưởng hành vi biết phối hợp của Phó Lễ Hành.

“Vậy thật tốt quá.

” Trên mặt Đồng Vũ Vụ lộ rõ vui mừng, đi xem phim thật vui nha, nhưng càng vui hơn chính là, cơm tối hôm nay đã được đặt trước, cùng ăn tối và đi xem phim với Phó Lễ Hành, anh ta sẽ không để cô trả tiền.

Vừa có thể tranh thủ được tình cảm vợ chồng, vừa có thề giải quyết được chuyện cơm tối, ai mà không vui chứ?
Câu được một tấc lại tiến một thước đặt trên người Đồng Vũ Vụ rất thích hợp, Phó Lễ Hành vừa đồng ý, cô liền đề nghị tiếp, “Em xem dự báo thời tiết nói chiều nay sẽ có mưa, nếu không em không trở về nha, em ở đây cùng anh làm việc, anh yên tâm, em sẽ không quấy rầy anh đâu, bên ngoài trời mưa, em cũng không dám lái xe về nữa.


Phó Lễ Hành nhìn sắc trời âm u bên ngoài, có dấu hiệu mây đen đang kéo đến.

Anh nhìn xuống dưới: “Được, bây giờ vẫn còn sớm, hay là em vào phòng nghỉ ngủ trưa đi?”
Văn phòng tổng giám đốc này diện tích rất lớn, ở trên một vách tường có một cánh cửa, bên trong cánh cửa là phòng nghỉ.

Đồng Vũ Vụ lại can đảm đề nghị, “Anh vào cùng em ngủ trưa nha, em thấy hôm nay anh dậy rất sớm để đi làm, giữa trưa ngủ một chút cũng không chậm trễ công việc đâu, hơn nữa buổi chiều tinh thần làm việc cũng tốt hơn.


Phó Lễ Hành cũng không có thói quen ngủ trưa, nhưng mà đêm qua lại bị mất ngủ, trằn trọc ở trên giường tới hai ba giờ mới miễn cưỡng ngủ được, sáu giờ sáng liền thức dậy.

Nói anh không mệt mỏi cũng không có khả năng, suy nghĩ trong đầu bị dao động, anh ừ một tiếng, xem như là đáp ứng.

Đây là lần đầu tiên Đồng Vũ Vụ vào phòng ngủ trong văn phòng của Phó Lễ Hành, đẩy cánh cửa trên tường ra, phòng ngủ được bài trí rất đơn giản, đại khái cũng chỉ mười mét vuông.

“Đồ dùng trên giường được dì dọn dẹp đổi một tuần hai lần.

” Phó Lễ Hành nói.

Mặc dù cho tới giờ anh cũng chưa từng ngủ ở phòng nghỉ này.

“Dạ.


Đồng Vũ Vụ cũng không muốn để lớp trang điểm mà ngủ trưa, nhưng hôm này là tình huống đặc biệt, cũng không thể ở trong nay tháo trang sức ra được, nên cô chỉ có thể nhẫn nại lên giường.

Phó Lễ Hành cao 1m8, Đồng Vũ Vụ cũng không thấp, mà giường trong phòng nghỉ này chỉ có 1m5, hai người nằm trên đấy càng thêm nhỏ hẹp, giường trong phòng ngủ chính ở nhà bọn họ là 2m1 nên không có bị chật chội như vậy, ngay cả Phó Lễ Hành người đàn ông chính trực sắt đá cũng cảm thấy mất tự nhiên.

“Hôm nay trên đường đến công ty, em đã nghĩ đến lần đầu tiên cùng anh tham gia tiệc thường niên.

” Đồng Vũ Vụ nằm bên cạnh anh, giọng điệu hoài niệm, “Khi đó em cái gì cũng không hiểu, cũng không biết mặc lễ phục nào thì thích hợp, ở nhà rối rắm rất lâu, anh nhất định không biết em có bao nhiêu khẩn trương đâu.


Lần này cô nói thật, Phó Lễ Hành vĩnh viễn không biết được, khi anh đưa ra đề nghị muốn cô bồi anh đến bữa tiệc thường niên của Phó thị, cô đã mất ngủ cả đêm.

Sống đến 25 năm, trừ bỏ khoảng thời gian cha mẹ rời đi, đó là lần đầu tiên cô thức trắng nguyên đêm.

Cô không ngốc, cũng là lần đó cô cảm nhận được, Phó Lễ Hành thực sự muốn kết hôn với cô.

“Bây giờ còn khẩn trương không?” Phó Lễ Hành hỏi cô.

“Còn một chút.

” Đồng Vũ Vụ rất tự nhiên ôm cánh tay anh, “Có thể qua hai năm nên tốt hơn rồi.

Có thể do em ít đến đây, nếu em lại đưa cơm đến đây cho anh, anh có thấy phiền không?
Phiền sao?
Cũng không đến mức đó, nhưng mà trong lòng Phó Lễ Hành vẫn có cảm giác kỳ lạ, anh trầm tư chốc lát, nói: “Không đâu, em là Phó thái thái mà.


“Thật không, nếu anh không chê em phiền, về sau em sẽ thường xuyên, không, lâu lâu em sẽ đưa cơm đến đây cho anh, em biết nếu em tới thường xuyên sẽ làm ảnh hưởng đến công việc của anh nha.


“Ừ.

” Cô là vợ của anh, muốn đến công ty nhìn anh, đưa cơm cho anh, anh không thể ngăn cản, huống chi chuyện này cũng không làm người ta chán ghét hay bàn tán, cô luôn hiểu chuyện lại biết chừng mực.

Thấy Phó Lễ Hành không có hứng thú nói chuyện phiếm, Đồng Vũ Vụ cũng không nói nữa, cô nhắm mắt lại, có thể do thói quen ngủ trưa, nên một lúc sau liền ngủ.

Nghe tiếng hít thở đều đều bên tai, lúc này Phó Lễ Hành mới mở mắt ra, đưa mắt nhìn Đồng Vũ Vụ đang nằm bên cạnh, hôm nay cô mặc cái váy liền áo không tay, cổ áo mở rộng lại thấp xuống, cô ngủ không thành thật, làm một số hành động kỳ lạ, liền lộ ra một mảng lớn phong cảnh phía trước.

Đôi mắt anh thâm trầm, hít thật sâu một hơi, cảm giác hôm nay có chút nóng, là do không mở máy điều hòa sao?
Không hiểu được tâm trạng buồn bực này, anh cẩn thận nhẹ nhàng đứng dậy, không có đánh thức Đồng Vũ Vụ, lúc này mới đi vào nhà vệ sinh trong phòng ngủ, muốn rửa mặt để tỉnh táo, giảm bớt khô nóng trong người, ai biết được còn chưa tỉnh táo, đứng thẳng dậy nhìn vào gương ở trên bồn rửa tay, anh vậy mà bị chảy máu mũi nha.

…….

.

………………
***
Cùng lúc đó, Phó phu nhân cũng đang chuẩn bị ngủ trưa, nằm trên giường, nhớ lại chuyện hôm nay khẽ nhíu mày.

Con dâu nói con trai chủ động nói muốn ăn hải sản, đây là chuyện rất hiếm nha, phải biết là đứa con trai này của bà về phương diện ăn uống rất ít khi yêu cầu, nhất định là đói bụng, nhưng mà con trai cả năm mạnh mẽ chính trực, tuổi trẻ khí thế mạnh mẽ sao lại bị đói, chắc là khí huyết kém, mệt mỏi nên mới đói, phải bồi bổ.

Con dâu cũng vậy, vài ngày nữa đến kì s1nh lý, mấy ngày này phải điều dưỡng thật tốt, hai vợ chồng này cửu biệt thắng tân hôn, trong nhà lại không có dì giúp việc, bà đây là trưởng bối nhưng da mặt cũng không dày tới mức đi nói con trai và con dâu kềm chế một chút, cũng chỉ có thể thông qua phương thức tẩm bổ này để giúp bọn họ điều hòa khí huyết mà thôi.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play