Đêm đó Đông Mạch ngủ ở kí túc xá của nhà máy, ôm Thẩm Liệt ngủ. Hiệu quả cách âm của nhà máy cũng không quá tốt, hơn nữa giường cũng không quá rắn chắc, vừa động đã kêu kẽo kẹt. Vì lúc ban ngày Đông Mạch ném gối đầu bị người ta nghe được nên đã rất xấu hổ, hai người cũng không làm gì, chỉ ôm ngủ thôi.

Nhưng chỉ ôm ngủ như vậy cũng rất tốt rồi.

Cô thích hơi thở thoải mái trên người anh, thích ngủ gần anh và lắng nghe nhịp tim đập vững vàng của anh. Điều này khiến người ta cảm thấy an toàn và yên tâm.

Ban đêm ở Lăng Thành, cách đó không xa vang lên tiếng disco ồn ào náo động, khác hoàn toàn với thôn Tùng Sơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play