Sau khi Thẩm Liệt ra ngoài, trong thôn có không ít người biết, lời nào cũng có, Động Mạch ra ruộng làm cỏ bắt sâu, cũng có người tò mò đến hỏi thăm, nhà cô và nhà Lâm Vinh Đường gần nhau, có đôi khi sẽ gặp được người nhà họ Lâm.
Lâm Vinh Đường gần đây trở nên ít nói, đôi khi sẽ liếc nhìn cô một cái, cảm xúc gì đó không nói nên lời, Tôn Hồng Hà thì hái hoa phượng tiên trên ruộng xuống, khiến móng tay cô ta đỏ đỏ, cô ta đứng trước mặt mọi người nói: “Cũng không biết là hoa phượng tiên của ai, lại có trong ruộng lúa mạch, coi như có hời cho tôi.”
Lúc cô ta nói lời này đương nhiên là biết của Đông Mạch, người bên cạnh cũng biết là của Đông Mạch.
Lý Tú Vân rất khinh thường nói: “Dùng hoa phượng tiên của người khác cũng không sợ ngón tay bị thối!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT