Thẩm Liệt đã ăn uống qua rồi, nên bụng cũng không đói, anh lẫn nữa cưỡi lên xe đạp, chở cô về nhà, lúc này, trời cũng không còn sớm, hoàng hôn đã dừng trên con đường nhỏ đi vào thôn, hai bên đường là ruộng lúa mạch được phủ một lớp ánh hoàng hôn mỏng.
Thẩm Liệt nghĩ, anh cùng Đông Mạch cuối cùng cũng là ý kiến bất đồng, anh đã nhìn hết thảy sinh tử mà một đời người phải trải qua, mà Đông Mạch vẫn là sống ở nơi nhỏ nhỏ này, cô đơn thuần lại thiện lương, cũng có chút lỗ mãng không sợ sệt, cô muốn đi ra bên ngoài, khát vọng một cuộc sống khác biệt hoàn toàn với hiện tại.
Với anh mà nói, ở nông thông yên tĩnh cũng có thể nhìn thấy hoàng hôn, đã là chuyện trần ai lạc định rồi, mà chuyện này đối với cô chỉ là một chuyện vụn vặt nhỏ nhoi mà thôi, cho nên cô mới hâm mộ loại chuyện sinh ly tử biệt trên phim điện ảnh.
Ý nghĩ này quả thật trẻ con.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT