Đông Mạch nhìn thấy tình hình này lập tức hiểu ra được hoả ra là đang nói đến việc hôm trước. Lúc ấy Vương Tú Cúc sợ Thẩm Liệt nên mới không dám nói đến chuyện này, bây giờ chắc hẳn bà ta thấy con trai mình sắp trở về nhà rồi nên mới lớn gan bát đầu huênh hoang đứng lên.
Vẻ mặt của Thẩm Liệt ở bên cạnh vẫn bình thản như vậy nhìn Vương Tú Cúc: “Thím, tôi gọi thím một tiếng thím là vì tôi kính trọng thím giống như bậc bề trên với ba mẹ tôi, tôi với thím cũng là hàng xóm lâu năm. Thế nhưng do chính thím khinh người quá đáng, một tiếng thím này tôi cũng gọi không nổi nữa.”
Vương Tú Cúc nghe thấy Thẩm Liệt nói như vậy lập tức lại càng phấn khởi, bà ta nghĩ thầm Thẩm Liệt đang sợ, đang chột dạ. Là do mình đã tìm được Thạch Đản nên anh đang sợ bị Thạch Đản nói ra!
Bà ta lập tức càng thêm đắc ý: “Thạch Đản nhà người ta đã nghe thấy hết rồi, để xem người ta sẽ nói cho rõ ràng vợ cậu đã nói gì với con trai tôi. Lúc con trai tôi mới ngã xuống người ta tận mắt nhìn thấy đấy. Sao nào, hiện tại cậu sợ rồi sao, vợ cậu làm chuyện xấu mà cậu còn muốn bảo vệ sao? Thẩm Liệt, thím là bề trên nên muốn khuyên cậu nói không chừng đến ngày nào đó vợ cậu cũng sẽ nguyền rủa cậu như vậy thôi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT