Hai người đi ra ngoài ăn sáng, gọi một phần bánh bao sữa đậu nành, còn gọi thêm hai cái bánh quẩy, lúc ăn Đông Mạch lại nhớ tới suy nghĩ trước kia của mình, cô liền nói với Thẩm Liệt.
Thẩm Liệt cười nhìn cô một cái: “Thật ra anh cũng có suy nghĩ chuyện này, nhưng mà chuyện này đi một bước tỉnh một bước, năm nay anh định vay một ít từ quỹ tín dụng xã hội, hợp tác với anh Lộ làm một mở len lông cừu, nếu mà có lời, anh sẽ cho em đầu tư. Nhưng mà ở Lăng Thành này, trời xa đất lạ với chúng ta, cũng chẳng dễ dàng gì để chào mời khách hàng, hơn nữa có khả năng anh sẽ mượn dùng đồ trong thôn để làm việc, vậy nên anh nghĩ, trước tiên em hãy mở một cửa hàng ở mặt tiền công xã nhân dân đi, sau này chúng ta phát triển tốt rồi lại suy xét đến việc mở ở trong thành.”
Thật ra Đông Mạch cũng chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi, kỳ thật chuyện tiền vốn lấy từ đâu, làm sau đứng vững ở mảnh đất Lăng Thành này, cô vẫn chưa từng nghĩ đến, hiện tại nghe Thầm Liệt nói như vậy, lập tức cảm thấy rất có lý, anh nghĩ thật sự vô cùng chu toàn, một ít vấn đề nhỏ nhặt đều suy nghĩ đến, không giống như mình, chỉ có mốt cái suy nghĩ lý thuyết suông trống trơn mà thôi.
Cô thật sự rất vui mừng, không nghĩ đến chỉ mới có nửa năm mà cô đã từng đi theo hai người đàn ông vào thành, cùng nhắc đến một đề tài với hai người đàn ông, lúc đấy Lâm Vinh Đường căn bản chẳng thèm để ý đến cái ý tưởng này của cô, cũng chẳng rõ cô đang nói cái gì, mà Thẩm Liệt lại có thể hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT