Thấy Hồ Kim Phượng kinh ngạc nhìn mình, Thẩm Liệt thu lại nụ cười, nghiêm túc nói: “Thím, cháu là Thẩm Liệt, trước kia lúc anh Giang chuyển đồ cưới, có chút hiểu lầm."

Thẩm Liệt: “Anh Giang, lúc đó chuyển đồ cưới, nếu không ai ngăn cản, anh đánh Lâm Vinh Đường, tuy Lâm Vinh Đường cũng quá đáng, đáng bị ăn đánh, nhưng anh xuống tay quá nặng, đừng nói là xảy ra án mạng, nhỡ làm người ta tàn phế, anh nghĩ có thể chuyển đồ cưới ra ngoài được nữa không? Mọi người có thể đến thôn Tùng Sơn nữa không? Anh cả của Lâm Vinh Đường làm việc ở thủ đô, còn anh hai làm việc ở Lăng Thành, nhà họ không phải ăn chay, sẽ để người khác tùy ý bắt nạt sao? Lúc đó em ngăn anh lại là vì Lâm Vinh Đường, cũng là vì anh, bây giờ nhắc lại, em không thẹn với lương tâm.”

Thật ra những lời này Thẩm Liệt đã nói rồi nhưng Giang Xuân Canh không nghe.

Người thanh niên nói chuyện thành khẩn như vậy, hơn nữa còn vừa giúp mình, Hồ Kim Phượng không tiện nói gì, chỉ đành cười khan: “Xuân Canh cũng nóng tính, tất cả chỉ là hiểu lầm, chuyện đã qua thì cho nó qua đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play