Chương 660:

Phong Tử Nghĩa nghiêm túc nhìn Diệp Vô Phong: “Có thể cậu không biết, nhà Âu Dương ở bên kia ít nhất vẫn còn có chỗ hòa giải, nhưng ở Liêu Tây, nếu như động đến nhà họ.

Nguyên thì chính là muốn cả Liêu Tây tiến vào thời kỳ suy thoái đấy. Cậu cảm thấy cậu sẽ làm được điều này sao?”

Diệp Vô Phong chỉ lên trời: ‘Loại chuyện này không phải một mình tôi định đoạt, cũng không phải chỉ có công ty Hoa Cường muốn động đến nhà họ Nguyên ở Liêu Tây, còn có những người phía trên cũng muốn động đến nhà họ Nguyên, nhà họ Nguyên đã cắm rễ ở Liêu Tây một thời gian quá dài rồi, Liêu Tây đã dần dân mất kiểm soát, đương nhiên phía trên sẽ không cho phép mọi chuyện đều do nhà họ Nguyên định đoạt.”

Phong Tử Nghĩa sửng sốt một chút sau khi nghe lời này, không ngờ bây giờ lại xảy ra tình huống như vậy, nếu như bên trên muốn động thủ thì tính chất sự việc sẽ khác.

Diệp Vô Phong nở nụ cười: “Cho nên ông có thể cân nhắc một chút, nếu ông không muốn rời khỏi Liêu Tây, tôi vẫn có thể cho ông sống yên ổn ở Liêu Tây.”

Lần này Phong Tử Nghĩa đã rơi vào do dự, đương nhiên ông ta không muốn rời khỏi Liêu Tây.

Nhưng Phong Tử Nghĩa hiểu rằng nhà họ Nguyên đang là xu hướng chung hiện nay, việc nhà họ Nguyên muốn động vào xí nghiệp Thượng Đạt hay động vào một nhà bọn họ là chuyện rất đơn giản.

Ông ta vẫn luôn tuân theo nguyên tắc không tiếp xúc với những người này, cũng sẽ không tiếp xúc quá nhiều với nhà họ Nguyên, chẳng qua thế lực của nhà họ Nguyên rất lớn, đã bắt đầu vô pháp vô thiên từ hai mươi ba mươi năm trước rồi.

Lúc trước có người phía trên xuống và nói muốn điều tra một số vụ việc, kết quả là bị người ta phóng hỏa đốt khách sạn và những người ở trên đã bị thiêu chết.

Vụ việc này đã gây chấn động khắp Trung Quốc lúc bấy giờ.

Nhưng cuối cùng nhà họ Nguyên cũng chỉ tìm được vài kẻ chết thay để đè ép chuyện này xuống.

Lúc đó Phong Tử Nghĩa biết rằng thời kỳ của nhà họ Nguyên sắp kết thúc, những người bên trên tuyệt đối không thể cho phép một gia tộc như vậy tồn tại ở Trung Quốc.

Hơn nữa, chỉ cần nhà họ Nguyên ở Liêu Tây, những người bình thường ở Liêu Tây kia sẽ không thể xuất đầu lộ diện để vươn lên.

Nếu muốn như thế thì phải bám vào nhà họ Nguyên.

Phong Tử Nghĩa bất lực thở dài: “Tuy rằng tôi tin các cậu, nhưng hiện tại nhà họ Nguyên vẫn là bên có thế lực nhất, nếu chúng ta cứ tiếp tục ở Liêu Tây, sẽ không lâu đâu, chỉ cần đêm nay, bọn họ sẽ đem người đến đây gây phiền phức với chúng ta thôi.”

Diệp Vô Phong lấy thoại biết, cho nên tôi sẽ †ìm người trợ giúp tới đây. Chỉ cần có người này thì hẳn là không có vấn đề gì nữa.”

Phong Tử Nghĩa nhìn Diệp Vô Phong có chút nghi hoặc.

Ở Liêu Tây, còn ai dám ngăn cản hành động của nhà Nguyên chứ?

Mười phút sau, A Mịch xuất hiện trước mặt Diệp Vô Phong, Phong Tử Nghĩa kinh ngạc nhìn Diệp Vô Phong: “Chủ tịch Diệp, cậu đang đùa sao?”

Đây không phải là một người phụ nữ bình thường sao?

Diệp Vô Phong cho rằng đêm nay người phụ nữ không giống nhân vật lớn này có thể đuổi những người kia về sao?

Dựa vào cái gì chứ?

Diệp Vô Phong vỗ võ vai A Mịch: “Yên tâm đi, cô ấy là cảnh sát. Đám côn đồ đó rất sợ cảnh sát. Nếu chúng dám động thủ, tôi sẽ khiến chúng không chịu nổi.”

Phong Tử Nghĩa vẫn không biết rốt cuộc Diệp Vô Phong giấu thuốc gì trong hồ lô, cho dù A Mịch có là cảnh sát thì cũng không có cách nào ép bọn côn đồ đó rút lui được.

Người nhà họ Nguyên sẽ sợ cảnh sát sao?

Tất nhiên là không sợ.

A Mịch tò mò nhìn Diệp Vô Phong: “Anh bảo tôi tới đây là muốn làm gì?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play