“Tôi có đồ quên ở trường học, tôi quay lại lấy một chút, chị cứ đi trước đi”

Thẩm Kỳ ngồi trên xe đạp, đợi Dung Thiển đi tới cửa mới nói với cô. Dung Thiển lúc đầu còn chưa kịp phản ứng theo bản năng nói một tiếng: “Được”

Nhưng chờ Thẩm Kỳ quay xe đi, Dung Thiển mới bất giác phản ứng lại, chỉ là lúc cô muốn ngăn cản cậu đã muộn rồi, Thẩm Kỳ giống như thiếu niên dư thừa sức lực, trong nháy mắt đã đạp xe đi mất, không thấy bóng dáng.

Dung Thiển đau đầu đỡ trán ảo não nói: “Tiểu tử này, không có việc gì sao lại thông minh như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play