Dung Thiển mơ thấy một giấc mơ. Trong giấc mơ đó Thẩm Kỳ 12 tuổi ngồi trên sàn nhà ôm đầu gối, không nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào cửa tủ quần áo, giống như đang chờ đợi cái gì đó.
Cô nhìn thấy Phó quản gia tiến đến gọi cậu nhưng cậu đều thờ ơ, không ăn không uống, thức ăn đã nguội được bưng đi, cậu cứ ngồi như vậy hai ngày nay, thẳng đến khi Phó quản gia tới vỗ vai, cậu mới phát hiện cậu đã khóc đỏ hoe hai mắt.
Dung Thiển nhìn thấy cậu thật thần lạnh lẽo nói: “Chị ấy đi rồi, chị ấy không cần tôi nữa rồi, tôi thật sự xấu xí như vậy sao? Cho đến chị ấy cũng không cần”
“Chị ấy thật sự không cần tôi…”
Cậu vùi đầu vào đầu gối, giọng nói khàn khàn nghẹn ngào, lặp đi lặp lại câu nói đau lòng kia hết lần này đến lần khác.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT