“Nào, cẩn thận nóng”
Thẩm Kỳ bưng một chén cháo, múc từng muỗng đưa lên miệng thổi thổi, mới đút cho Dung Thiển, Dung Thiển ăn vài miếng, nhịn cười.
“Cười cái gì?” Anh rút khăn giấy lau miệng cho cô, Thẩm Kỳ rất kiên nhẫn, chờ cô cười xong mới tiếp tục đút.
Dung cười nhạt nói: “Em đột nhiên nhớ ra, từ khi em hai tuổi đã tự biết cầm thìa ăn, cũng không còn được ai đút cho ăn nữa”
Thẩm Kỳ có chuyện gì đó nói: “Vậy anh có thể đút em ăn, đó là vinh hạnh của anh”
“Vậy cũng không sao!” Dung Thiển nhướng mày với anh, Thẩm Kỳ lắc đầu bật cười.
Có điều, Thẩm Kỳ chưa bao giờ nghe cô kể chuyện khi cô còn bé, lúc này vừa nói đến làm cho Thẩm Kỳ không khỏi có chút tò mò.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play