Kha Văn Quang tỉnh lại, biết được là Dung Thiển cứu mình, trước tiên liền tới nói lời cảm ơn với Dung Thiển.
Dung Thiển tỏ vẻ không có gì, chỉ tiện tay mà thôi, ngược lại không thấy Thịnh Vãn Tình, Dung Thiển hỏi cậu ta một chút: “Thịnh Vãn Tình tỉnh chưa?”
Khi tôi tỉnh lại, giường bệnh bên cạnh đã trống không, y tá nói sau khi cô ấy tỉnh lại liền rời đi”
“A, tỉnh là được rồi” Dung Thiển ngược lại không nghĩ nhiều.
Kha Văn Quang lại nói: “Tốt xấu gì cô ấy cũng không biết tới nói lời cảm ơn sao? Dù gì cô cũng là người cứu cô ta”
“Cô ấy chắc là có việc gấp gì đó” Dung Thiển cũng không thèm để ý những thứ này, Kha Văn Quang lại rất bất mãn, tốt xấu gì cũng là ân nhân cứu mạng, vậy mà ngay cả một tiếng chào hỏi cũng không nói đã đi như vậy?
Kha Văn Quang sau khi nói lời cảm ơn với Dung Thiển, liền xin lỗi cô: “Những người đó là nhắm vào tôi, liên lụy đến hai người rồi tôi rất xin lỗi”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play