Trong phòng tiếp đãi, khách nước ngoài ở Thanh Nhã Phong đã được tiếp trà ba lần, nước trà đãi khách không phải làm từ loại trà tốt nhất, mà cũng chỉ là loại trà mà hạ nhân thường uống.
Sau khi bị hạ nhân dẫn đến thiên điện, Mục Nghiêu cũng chỉ yên lặng chờ đợi, không có oán hận gì với sự chậm trễ trên của Thanh Nhã Phong. Cho dù là gặp gỡ vị hôn thê, nhưng hạ nhân lại chỉ cho hắn uống loại trà bình thường được đặt trên mặt bàn, hồi lâu cũng chỉ có người đến tiếp trà, không còn ai khác, thiếu niên cũng không tức giận.
Nhớ tới kiếp sống kia của mình, chỉ vì có mỗi hạ nhân dẫn hắn đến thiên điện, hắn liền bởi vì thấy thế mà cho rằng họ coi khinh mình, làm một trận kinh thiên động địa xấu hổ tức giận không thôi, cuối cùng chuyện bé xé ra to, trở thành vết nhơ cả đời hắn.
Nhớ tới đây, thiếu niên tuấn lãng bình yên ngồi trên ghế, chỉ nhẹ giọng cười cười. Khi còn trẻ, hắn đột nhiên mất hết thiên phú, gia tộc xảy ra chuyện, vị hôn thê hắn đã ái mộ từ nhỏ và đã định hôn ước lại nghe được chuyện nay, dứt khoát hủy hôn với hắn. Chịu nhiều đả kích như vậy, ai có thể chịu đựng được.
Mặt trời bên ngoài điện dần dần dời đi, đến giữa trưa, trong điện mới vang lên tiếng bước chân dồn dập
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT