"Người chơi Phong Xu thân mến, thật đáng tiếc, nhiệm vụ hướng dẫn em trai bệnh tật yếu ớt: Thất bại."

"Người chơi Phong Xu thân mến, cô đã tích lũy thất bại hai mươi lần nhiệm vụ hướng dẫn em trai bệnh tật yếu ớt, đạt tới giới hạn cho phép thất bại..."

"Người chơi Phong Xu thân mến, có kích hoạt cơ hội nhiệm vụ hướng dẫn lần thứ 21 không? Nếu nhiệm vụ hướng dẫn thất bại lần nữa thì sẽ vĩnh viễn kẹt lại ở thế giới trò chơi, nếu hướng dẫn thành công thì..."

“Kích hoạt, tôi kích hoạt, nhanh nhanh, chúng ta mau bắt đầu thôi!

"Hoan nghênh người chơi Phong Xu đến trò chơi hướng dẫn, nhân vật hướng dẫn lần này của cô là thiên tài dược học ở nước Z, em trai của cô: Úc Ngôn."

Trò chơi, bắt đầu.

......

Lần này tuyệt đối, tuyệt đối không thể thất bại.

Người mẹ nhìn cậu bé có mỹ quan tinh tế trước mắt đến mức hơi thất thần, khi bà xoay người, cô liền ôm chân mẹ làm nũng: "Mẹ ơi, để cậu bé đó làm em trai con được không, được không?”

Người phụ nữ khí chất tao nhã khom lưng xoa đầu cô, ôn nhu mở miệng: "Xu xu, con phải học cách hỏi ý kiến của người khác. Con hãy đi hỏi xem cậu bé này có muốn về nhà với chúng ta không?”

Cô mặc chiếc váy công chúa xinh đẹp, như một đóa hoa anh đào mang theo sự ấm áp của mùa xuân đến trước mặt cậu bé trầm mặc ít nói kia, dùng ánh mắt rạng rỡ nhất, cười cười nhìn cậu, nói: "Em trai ngoan, về nhà với chị được không? Chị sẽ trở thành một người chị tốt, bảo vệ em cả đời."

Vào lúc này, một người lớn lên trong viện phúc lợi, tương lai sẽ trở thành thiên tài dược học nổi tiếng nhất nước Z, tiến sĩ lạnh lùng chưa bao giờ gần gũi ai khác, cũng chỉ hơi cúi đầu, dùng giọng nói nhỏ nhẹ nhưng ẩn chứa đầy sự chờ mong trả lời: "Được."

Nếu đã là cả đời, vậy thì một phút một giây cũng không thể thiếu.

Người chơi thân mến Phong Xu, xin chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ nhận con nuôi của viện phúc lợi, thành công nhận nuôi mục tiêu hướng dẫn lần này: Úc Ngôn, tiến độ hướng dẫn hiện tại: 15%.

......

"A Ngôn, A Ngôn, con gầy quá, ăn nhiều một chút đi. A~" Dưới ánh mắt tán thưởng của cha mẹ, cậu không ngừng gắp thức ăn trong chén, cho đến khi chén gần như không còn gì, cậu mới miễn cường dừng lại.

"Cảm ơn ạ..." Mái tóc dài mềm mại che đi biểu cảm đỏ bừng của cậu, cậu dùng thanh âm còn chút giọng sữa nhỏ giọng nói cảm ơn.

Chúc mừng người chơi Phong Xu, độ hảo cảm của nhân vật mục tiêu Úc Ngôn cộng thêm năm, trước mắt độ hảo cảm là mười lăm.

"Gọi chịlà chị đi, A Ngôn." Cô vô tình ngắt lời cậu, cười ngọt ngào nói với cậu: "Sau này chị là chị của em, chị sẽ luôn đối xử tốt với em."

“...Ừm"

Người chơi Phong Xu thân mến, thật đáng tiếc, độ hảo cảm của nhân vật mục tiêu giảm hai, hiện tại độ hảo cảm là mười ba.

......

Trong đêm khuya yên tĩnh, ngoài hành lang vang lên tiếng gõ cửa rất nhỏ. Một cậu bé đang ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo ở góc phòng nhất, vùi đầu thật sâu vào giữa hai đầu gối chậm rãi ngẩng đầu lên, có chút chần chừ đi tới cửa mở cửa. Cậu thấy một thiên thần nhỏ đi chân trần, ôm gối hoạt hình đáng yêu đang đứng bên ngoài cửa, thiên thần nhỏ mỉm cười làm nũng với cậu: "A Ngôn, chị sợ tối lắm, em có thể cho chị ngủ cùng với em được không?"

Cô giống như sợ cậu sẽ cự tuyệt, lại hơi tiến về phía trước, chớp chớp đôi mắt to tròn của mình, đáng thương cam đoan: "Chị rất ngoan, sẽ không đá chăn đâu. Hơn nữa chị cũng rất nhỏ, chỉ nằm một chỗ nhỏ thôi.” Nói xong, cô còn khoa trương khua tay múa chân vẽ ra một cái vòng tròn nhỏ.

Sao mà từ chối được, không thể nào từ chối được.

Cậu bé nằm thẳng trên giường, mặc cho cô gái mơ hồ ôm chặt mình trong giấc ngủ.

“...Không cần sợ nữa, có chị ở đây.... Không phải chỉ có một mình mình."

Có người nửa đêm nước mắt không kìm được mà lăn dài, vậy thì, vĩnh viễn sẽ không bao giờ để A Ngôn một mình nữa đâu.

Người chơi Phong Xu thân mến, chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ sự cô độc của một người vào ban đêm, tiến độ nhiệm vụ trước mắt là 27 phần trăm, độ hảo cảm của nhân vật mục tiêu cộng mười.

......

“...A Ngôn, A Ngôn..."Một cô gái xinh đẹp như một đóa hoa sắp nở rộ lo lắng chạy trên hành lang của tòa nhà giảng dạy, thỉnh thoảng dừng lại hỏi học sinh bên cạnh: "Bạn học, bạn học, xin hỏi cậu có thấy Úc Ngôn của lớp 12(3) không? Đó là một người có vóc dáng rất cao và gầy, trông rất đẹp trai... Xin lỗi đã quấy rầy bạn, cảm ơn..."

“... A Ngôn, A Ngôn, em ở đâu thế..."

“... Nghe nói người trung học bên cạnh mang theo người đến gây sự, đã mang theo một tên mọt sách lớp ba đi..."

Một bóng người lảo đảo vội vàng chạy ra ngoài trường học, A Ngôn, em nhất định không được xảy ra chuyện...

“...Điên rồi, điên rồi.” Một nam sinh cả người đầy vết máu, mặt mũi bầm dập,. Nam sinh đang ngồi trên mặt đất, không ngừng dùng hai tay chống về phía sau, trên mặt tràn đầy sợ hãi.

Mộ bóng người phủ lên người nam sinh không ngừng lui về phía sau, ác ma kia lại có khuôn mặt thiên sứ, hắn tháo kính ra, thoạt nhìn lạnh lùng mà tàn nhẫn. Hắn hơi khom lưng đến gần người duy nhất còn đứng vững, dùng âm sắc lạnh lẽo với ngữ điệu đe dọa: "Lần sau còn dám tới tìm A Xu, mày chết chắc."

“... A Ngôn, A Ngôn." Cô nhìn thấy cậu vô lực ngồi trong bãi nước thải trong con hẻm đổ nát, cậu ngẩng đầu lên, nhìn thấy thiếu nữ vẫn luôn tươi cười kia, nước mắt giàn giụa vọt tới, đem cả người bụi bẩn gắt gao ôm cô vào trong ngực.

"A Ngôn... Thực xin lỗi, chị không thể bảo vệ tốt cho em..."

Cậu có chút chần chừ nhẹ nhàng đặt đầu lên hốc cổ của thiên thần thuần khiết trước mặt, hai tay lau lau bên hông quần áo, rồi mới thật cẩn thận vòng qua eo A Xu của cậu.

Đây là A Xu của cậu, của một mình cậu.

Chúc mừng người chơi Phong Xu, hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm Úc Ngôn mất tích.

Tiến độ nhiệm vụ: 35%.

Độ hảo cảm nhân vật hiện tại cộng với 20% mở khóa chỉ số nhân vật: 27%.

Mức độ hắc hóa: 55%...

“... A Ngôn, chị có việc muốn nói cho em biết." Hai má thiếu nữ nhuộm một sắc hồng nhạt ngượng ngùng, nhìn chằm chằm mũi chân không ngừng đá đá dưới đất.

Thiếu niên như tinh linh đang ngồi trước bàn làm việc yên lặng đọc sách, thu lại đôi mắt có chút lãnh đạm kia, ôn nhu nhìn cô chăm chú, dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất nói với A Xu của mình: "Chị, em đang nghe kỹ đây."

Thiếu nữ đỏ mặt nhìn xung quanh, tiến đến bên tai cậu, dùng giọng điệu thẹn thùng mà cậu chưa từng nghe qua, hướng về phía cậu thổ lộ tình yêu với một người khác: "Hình như chị thích một người rồi." Nói xong, trên mặt cô như nhuộm phấn hoa anh đào, khuôn mặt ửng đỏ hướng về phía cậu cảnh cáo: "Chị nói cho em, em không được nói cho mẹ biết đâu đó."

“... Được, em sẽ không nói."

Cảnh báo! Cảnh báo! Người chơi Phong Xu, nhân vật mục tiêu của cô, chỉ số của Úc Ngôn đã đạt tới 67% rồi, trình độ hắc hóa đã đạt tới 89%!

Nhưng mà, độ hảo cảm cũng đã tám mươi bảy phần trăm đúng không?

......

“...Chị, chị ơi, A Xu..." Cậu không ngừng rụt rè lui về phía góc phòng, cho đến khi cổ chân cậu kéo thành một đường thẳng dài màu trắng bạc: "...A Ngôn yêu chị rất nhiều a!”

Cậu nửa quỳ trên mặt đất, hai tay chống hai bên người, theo động tác của cô mà chậm rãi di chuyển về phía trước. Cho đến khi lông mi của cậu chạm lên mí mắt cô, cho đến khi đôi môi mềm mại của cậu chạm vào cô...

"A Xu là của một mình A Ngôn mà, sao có thể thích người khác..." Đầu lưỡi của cậu giống như một cơn gió dịu dàng, lướt qua mặt cô.

“... A Xu từng nói muốn bảo vệ A Ngôn cả đời, vậy ít một phút một giây cũng không được."

Tay cậu nâng niu gương mặt cô, trong miệng nói ra lại dịu dàng nhưng lại khiến cho người ta sợ hãi: "Tuyệt đối, tuyệt đối không cho phép A Xu rời đi, nếu A Xu dám tự tiện rời đi..."

Chỉ số của nhân vật mục tiêu: 89%; mức độ hắc hóa: 95%; độ hảo cảm: 97%...

......

Tháng thứ ba sau khi bắt đầu giam cầm, cô đã bị khống chế bằng xiềng xích, trong một căn phòng không thể thoát ra được, ngày đêm chịu đựng tra tấn cực độ mà sụp đổ.

“...A Ngôn, A Ngôn." Cô cố sức chống người lên, nâng khuôn mặt bị nước mắt thấm đẫm, thuận theo mà hôn nhẹ chóp mũi cậu: "Chị sẽ không rời đi, để chị đi ra ngoài một chút được không, chị sẽ không rời đi, thật mà."

“...Chị yêu em, A Ngôn, em hãy tin chị, cầu xin em."

"Yêu em?" Cậu dừng lại: "Thật sao?”

"Thực mà." Cô háo hức nói: "Chị thề, nếu chị nói dối..."

"Nếu chị nói dối, A Ngôn sẽ sống không bằng chết. Mau nói đi, A Xu nói như vậy thì em sẽ tin, nói đi, nói xong em sẽ thả chị ra."

"...Nếu chị nói dối, A Ngôn sẽ sống không bằng chết.”

Ding! Độ hảo cảm 100%, chúc mừng người chơi Phong Xu, hoàn thành nhiệm vụ hướng dẫn em trai bệnh tật yếu ớt Úc Ngôn thành công! Người chơi sắp rời khỏi thế giới trò chơi, đếm ngược thời gian ba, hai, một…

Côgần như cạn kiệt sức lực, nằm trên giường của mình, thật nguy hiểm, thiếu chút nữa là không thể trở về rồi. Ngay sau đó, cô nhận được một tin nhắn ngắn, được gửi từ người bạn tốt Xiao Yu: Xu Xu, cậu biết gì chưa? Úc Ngôn bị hướng dẫn thành công rồi! Là Úc Ngôn chưa từng bị hướng dẫn thành công kia đó!!! Rốt cuộc là đại thần nào có thể cao siêu như thế...

Sáng mai cô sẽ nói cho cô ấy biết, nếu có thời gian vẫn nên trở về thăm tiểu quỷ kia, cô cũng không thật sự muốn vứt bỏ cậu...

Điện thoại di động dần dần trượt xuống gối đột nhiên lóe lên một loạt ánh sáng trắng, xuất hiện tin nhắn ghi chú cho Phong Du:

"Xu Xu! Tin lớn! Úc Ngôn nhảy từ tầng 30 xuống trong trò chơi!! Hiện trường là một bức tranh khảm của ánh sáng thần thánh! Máy chủ kia lại nói dối rằng đây không phải do bọn họ thiết kế, còn nói nhân vật này không chữa trị được!!! Cái quái gì thế, không muốn người ta chơi thì cứ nói thẳng đi chứ...

"Người chơi Phong Xu thân mến, có kích hoạt cơ hội hướng dẫn lần thứ 21 không? Nếu hướng dẫn thất bại lần nữa sẽ ở lại thế giới trò chơi mãi mãi, nếu hướng dẫn thành công thì người chơi vĩnh viễn không được đăng nhập vào trò chơi này nữa, mong người chơi thận trọng cân nhắc..."

......

Nói là sẽ bảo vệ cả đời, một phút một giây cũng không thể thiếu, nếu như không thể là cả đời A Xu, thì đó chính là cả đời của A Ngôn, đã nói là sẽ không để A Ngôn ở một mình…

Nhưng không sao, cậu sẽ không để bản thân mình sống trong một thế giới

không có A Xu, nếu A Xu dám tự ý rời đi, thì cứ trừng phạt cậu đi. Cậu không biết đây chỉ là một trò chơi, mà cho dù có biết, thì cũng vẫn sẽ yêu thương bằng cả trái tim mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play