Sau khi thức tỉnh
làm tu tiên văn nữ phụ [tuyến if]
Cô đã bế quan hơn
mười năm, chỉ thỉnh thoảng mới xuất quan mấy ngày. Ba tháng trước, hoàn toàn
xuất quan làm cao giai tu sĩ
Tu sĩ tóc bạc phải
đối mặt với phía sau tông môn hậu sơn hồi lâu, mới nói với chưởng môn trưởng
lão phía sau cùng một đám đệ tử nội môn nói:
“Ma tôn nhiều nhất
còn có năm năm xuất thế.”
“Chúng ta cần một
linh khí, giống như tiền bối chúng ta đã làm trăm ngàn năm trước. Dùng cái này
để ngăn chặn chân ma lần thứ hai tàn sát bừa bãi nhân gian.”
Tiêu Linh chân nhân
xoay người, ngữ điệu thanh đạm ôn hòa, giống như là đang nói cái gì đó bình thường
không có gì lạ, trên mặt thậm chí còn mang theo nụ cười hiền lành như trước kia
đối với hậu bối: “Đây là trách nhiệm và số mệnh của Huyền Thiên tông chúng ta
Linh khí, không phải
vũ khí mang theo linh khí. Mà là bình chứa đầy linh khí, là phương pháp mà các
tiền bối tu tiên giả ngàn năm trước vì tiêu diệt ma tộc mà nghĩ ra.
Ma khí cùng linh lực
tự nhiên tương phản, nhưng ma tộc tu luyện tụ tập ma khí càng dễ dàng. Ma tộc
cùng giai cấp cùng tu sĩ, thường là ma tộc hơn một bậc. Nếu là muốn thắng ma tộc,
thì yêu cầu tu sĩ có được càng nhiều linh lực. Trong đó, tu sĩ chuyên dùng linh
lực rót đầy toàn thân, dùng thân thể làm linh lực bình chứa, gọi là linh khí.
Mà linh khí, kết quả
duy nhất, chính là kích nổ linh lực toàn thân, cùng ma tộc đồng tận.
“Ta khi còn trẻ cũng
từng là linh khí, chẳng qua cuối cùng bởi vì sư huynh đệ trước sau phó kế, mới
có thể sống sót.”
Đệ tử nội môn đứng ở
phía sau chưởng môn cùng các vị trưởng lão, đã có người cúi đầu. Tiêu Linh chân
nhân không có nhìn bất luận kẻ nào, chỉ nhìn chăm chú vào hư không trước mắt,
giống như là suy nghĩ cũng đã toàn bộ trống rỗng
“Vốn lần này cũng
nên là đến trách nhiệm của ta lại làm linh khí, nhưng bất đắc dĩ đại hạn của ta
đã sắp tới.”
Linh khí đối với
thân thể tu sĩ có yêu cầu cực cao, trong đó lấy người trẻ tuổi lại chưa từng có
quá nhiều pháp thuật tẩy rửa tu luyện giả là tốt nhất
“Cho nên, chỉ đành
thỉnh cầu các vị.” Chân nhân rốt cục xoay người lại, rõ ràng tầm mắt an tường,
lại đè ép tất cả những người hắn nhìn qua đều cúi đầu: “Đối diện với điều này,
ta cũng sẽ lấy thân phận cuối đời này, lại vì thế giới này cống hiến một chút
lực lượng ít ỏi.”
...
“Ai?!”
Có lẽ là ở chỗ này
rõ ràng chiếm đầy hơn trăm người, lại lặng ngắt như tờ, làm cho tiếng thở dài
rất nhỏ kia quá mức rõ ràng, lúc này mới thoáng cái bừng tỉnh khi leo lên nơi
này, nghe sư tôn nói đến chân ma sắp hiển thế liền ngây ngô, không biết suy
nghĩ gì.
“Vậy thì…”
“Sư tôn!” Có người
tới cắt ngang Tiêu Linh chân nhân, khi tầm mắt của hắn quay lại, nhìn chăm chú
vào mắt cô ấy, nghiêm túc mở miệng từng câu từng chữ:
“Ta đi.”
“Ta nguyện ý làm
linh khí.”
————————————————
Thiên phú của cô
thật sự không tính là xuất sắc, so với Sở Giai học tập kiếm pháp trước. Đợi đến
khi Sở Giai đều hiểu rõ quán thông, thậm chí đã ngộ ra kiếm ý của mình, cô mới
khó khăn lắm mới học được thức thứ tám.
Thế nhưng may mắn,
trong hai mươi năm đầu tiên của sự nghiệp tu sĩ, cô cũng chỉ là giống như một
con lừa quật cường, gắt gao gặm bộ trường thanh kiếm pháp kia, không có đi tu
luyện khác. Cũng may thân thể của cô còn đủ trẻ, cho nên làm được linh khí này.
Tiêu Linh chân nhân
cùng các trưởng lão khác, mỗi tháng hợp lực truyền linh lực cho ngươi một lần.
Sau đó thời gian còn lại của tháng kia, nhiệm vụ của cô chính là đem linh lực
trong thân thể bồng bột đ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.