Cố Tinh Thần giơ tay chộp lấy tay của Lục Tấn Tắc lòi ra hộp mặt nạ, cậu không tỏ vẻ gì mà ngồi dậy rồi đi vào phòng vệ sinh.
"Tôi thấy mặt hơi khô, đắp thêm một miếng mặt nạ mới được!"
Cố Tinh Thần nhìn mình trong gương, đấm ngực giậm chân: Không khí lúc nãy thật tốt! Suýt chút nữa đã hôn rồi! Môi của anh ấy thật mềm, nhìn rất ngon miệng! Hu hu hu, thiếu chút nữa là được rồi!
Còn hộp hành gì chứ!
Thấy Cố Tinh Thần đi vào phòng vệ sinh, Lục Tấn Tắc cười khổ chống tay ngồi dậy, hai chân hơi mất tự nhiên gác chéo.
Suýt chút nữa thì xấu hổ chết mất, cũng may có cái hộp mặt nạ cứu anh, anh không có chút sự tự chủ nào mỗi khi đối mặt với Cố Tinh Thần.
Anh lại chéo chân chặt một chút.
Cố Tinh Thần đi ra khỏi phòng vệ sinh nhưng cũng không có đắp mặt nạ, cậu hơi bực mình nói với Lục Tấn Tắc: "Thầy Lục à, tôi muốn đi ngủ, ngày mai đối diễn nhé?"
"Cậu..." Có phải đang tức giận không?
Lục Tấn Tắc khựng lại, gật đầu: "Được."
Thầy Lục ôm nỗi lòng tự trách bản thân mình đi mất, còn Cố Tinh Thần vì chưa ăn được đậu hũ của thầy Lục nên không cam lòng chui vào chăn ngủ.
Thầy Lục bên cạnh nhà mở điện thoại ra tìm kiếm ―
[Chọc người mình thích tức giận rồi làm sao đây?]
Ầm ầm!
Tiếng sấm vang lên không dứt, tia chớp chiếu sáng cả bầu trời.
Thình thịch thình thịch!
Tiếng đập cửa dồn dập làm người đang cầm điện thoại trong căn phòng thối thui phải cau mày, anh đi đến cạnh cửa hỏi một câu, tiếp đó ngạc nhiên mở cửa ra.
Một bóng người nhanh chân nhào vào anh, anh theo quán tính đỡ được cậu.
"Thầy Lục ơi, tôi, tôi không ngủ một mình được!"
Cố Tinh Thần ngửa đầu nhìn Lục Tấn Tắc, mẹ nó mất mặt dễ sợ, từ nhỏ đến lớn cậu sợ nhất chính là sấm chớp, làm cậu luôn tự suy diễn ra những thứ không tốt.
Lục Tấn Tắc sửng sốt, sau đó khóe miệng nhếch lên: "Nếu không ngại, tôi chia phân nửa giường cho cậu."
"Ừ ừ ừ!" Cố Tinh Thần lập tức gật đầu, cậu xoay người tự giác đóng cửa rồi chạy về phía giường.
Trên giường còn mang theo hơi ấm của anh, Cố Tinh Thần nhanh chóng chui vào, hít sâu một hơi, là mùi thơm xà phòng mát lạnh, không biết anh dùng loại xà phòng hiệu gì nhỉ.
Lục Tấn Tắc phức tạp nhìn một ổ trên giường, anh có cảm giác đêm nay khả năng anh sẽ bị mất ngủ.
"Thầy Lục à, mau lên ngủ nào!" Cố Tinh Thần nhiệt tình mời gọi, cũng không thể chiếm hết giường của người ta được.
Thấy cậu không có chút nhận thức nào, Lục Tấn Tắc hít sâu một hơi, cười gượng: "Tới đây."
Tiếng sấm bên tai dần dần biến mất, Cố Tinh Thần cọ cọ gối đầu ngủ ngon lành. Anh dựa vào đầu giường nhìn chằm chằm mặt cậu ngủ, vô cùng bất lực thở dài.
Người này ngủ bên cạnh anh nhưng anh lại không thể ngủ được, thậm chí hễ nằm xuống thì mùi hương thuộc về Cố Tinh Thần lại quanh quẩn suốt ở chóp mũi, hương thơm ngọt ngào nhè nhẹ từng đợt chui vào mũi anh, khiến anh khó có thể nhắm mắt.
Mỗi khi nhắm mắt đều là cảnh tượng mùi mẫn của đêm hôm đó, ký ức trở nên vô cùng sống động.
Hơn nữa, Cố Tinh Thần cũng không thành thật ngủ, tay chân như có thêm đôi mắt, luôn nhào lên trên người anh.
Lục Tấn Tắc cảm thấy sự nhẫn nại của mình trong đêm nay lại được nâng lên một cấp bậc mới.
Mặt trời lên cao, Cố Tinh Thần ngủ đủ tỉnh lại, trong chăn ngoại trừ mùi của cậu thì còn có một mùi khác, làm cậu bỗng nhiên hoảng hốt.
"Tỉnh rồi?" Lục Tấn Tắc ra khỏi phòng vệ sinh, anh đã chỉnh chu chính mình, ngoại trừ vành mắt có chút vết thâm thì tinh thần rất tốt.
Cố Tinh Thần ôm chăn ngồi dậy: "Chào buổi sáng nha thầy Lục, tối hôm qua ngủ ngon không?"
Thầy – một đêm không ngủ - Lục: "Cũng được."
Cố Tinh Thần lén lút trở về phòng mình, dù sao mới sáng sớm mà quần áo lộn xộn từ phòng người khác trở về thì không hay lắm, nếu đồn ra ngoài thì còn ra hồn gì nữa, cậu thì không sao nhưng cậu không muốn liên lụy Lục Tấn Tắc.
Cảnh diễn đầu là của Lục Tấn Tắc, Cố Tinh Thần ôm ly cà phê nóng ngồi ở một bên nhìn anh diễn, Tiểu Đào đang chơi điện thoại, đột nhiên cô ồ lên rồi đưa điện thoại đến trước mặt Cố Tinh Thần.
"Anh Cố anh nhanh xem nè, Hoang Dã lên hot search rồi."
Cố Tinh Thần không thấy bất ngờ, cậu nhận điện thoại bắt đầu xem.
[Hoang Dã ma cũ bắt nạt ma mới, người mới bị gây khó dễ phải lui tổ.]
Hot search tuôn ra tin người mới thay thế Cố Tinh Thần có chỗ dựa, tuôn ra tin ma cũ Ngô Nhất Nam bắt nạt ma mới, luôn bắt cậu ta phải làm việc vất cả còn hắn thì phủi tay ngồi chơi, không chỉ có hình ảnh còn có cả ghi âm.
Nội dung ghi âm là, Ngô Nhất Nam tự cho mình là lão làng, người mới hẳn phải tôn trọng tiền bối như hắn, phải tự giác làm việc, chẳng những vậy hắn còn ẩn ý rằng người mới chỉ mới có một chút danh tiếng thì đã không biết vị trí mình ở đâu.
Tóm lại chính là ra vẻ tiền bối không làm việc gì, còn luôn đoạt ống kính.
Người mới thật sự chưa ra mắt bao lâu nhưng fans lại rất đông, những chứng cứ này vừa tung ra thì fans đã không chịu nổi, lập tức lên sân khấu xâu xé, phía dưới Weibo của Ngô Nhất Nam bị chửi đến hoàn toàn thay đổi.
Vốn dĩ hắn đã không có nhiều fans, huống chi đã ra mắt quá lâu nên đã sớm không còn danh tiếng gì nhiều, hiện giờ bị xâu xé đến bạo đỏ, ngay cả những việc ngày xưa cũng bị nhắc tới, danh hiệu chuyên đắc tội người khác không phải nói chơi.
Người mới đương nhiên không thèm làm, cậu ta có chỗ dựa nên không cần phải cố chấp với show sinh tồn này, hơn nữa fans cực lực yêu cầu lui tổ, công ty cũng biết fans mới là kim chủ ba ba nên lập tức kết thúc hợp đồng với Hoang Dã.
Cố Tinh Thần xem một hồi, bỗng nhiên cậu ngẩng đầu nhìn Tiểu Đào, giọng rất uất ức: "Tiểu Đào, có phải anh già rồi không?"
Tiểu Đào: ???
Gì vậy cha nội? Đề tài này nhảy hơi xa rồi nhé, mắc gì liên quan đến tuổi tác vậy trời.
"Không có mà, anh Cố trẻ tuổi đẹp trai, anh xem anh diễn Lý Nhất không bị cấn chút nào luôn á." Tiểu Đào nghiêm túc giải thích.
Cố Tinh Thần: "Vậy tại sao sức chiến đấu của fans anh lại yếu như thế, nhất định các cô ấy không yêu anh rồi."
Tiểu Đào: ...
Không, anh lầm rồi, các cô ấy chỉ cho rằng anh là người không thích tranh chấp cho nên mới yên tĩnh như gà, không muốn gây phiền phức cho anh thôi!
Từ khi cô đi theo Cố Tinh Thần, cô thường xuyên chú ý đến hậu viên hội của cậu, phong cách hằng ngày của hậu viên hội là ―
[Hình như con trai không thích tranh giành đấu đá, chúng ta nhất định phải làm fans ngoan ngoãn không gây chuyện, đừng để con trai lo lắng.]
[Thằng bé thật sự quá kín tiếng, rất hiếm khi đăng ảnh selfie, tui cũng rất thích tính cách này của thằng bé.]
[Con trai mỗi ngày đều im hơi lặng tiếng, mọi người nhớ tém tém lại! Suỵt...]
Thật sự mọi người đều nghĩ rằng cậu không thích fans có những hành vi quá khích, cho nên mới luôn cố gắng tuân thủ quy tắc trong hội trở thành fans có tố chất, thì ra anh Cố thích fans vì anh đấu tranh anh dũng sao?!
Dường như Tiểu Đào đã hiểu ra, cô cầm điện thoại thao tác nhanh như chớp, chuyển qua nick nhỏ của mình, vào nhóm chat của hậu viên hội, dù sao cô cũng là một trong các quản lý viên cơ mà.
[Các cưng ơi! Con trai đã lên tiếng, nói lưu lượng của mình không bằng người mới XX, nói chúng ta không yêu cậu ấy, cậu ấy bị thương cũng không thể gây sóng to gió lớn trên mạng! Các đồng chí, thời khắc hiến thân đã tới rồi! Xông lên đi!]
Tiểu Đào đăng trong hội nhóm xong rồi nhắn riêng với chủ nhóm, chủ nhóm vừa là hội trưởng hậu viên hội cũng biết thân phận của cô nên lập tức hạ lệnh cho đám quần chúng bắt đầu nhân cơ hội xâu xé Hoang Dã. Dù gì hiện giờ con trai không còn trong show này nữa, các cô cũng muốn xả cơn giận ngày trước.
Bên fans là vậy, bên Cố Tinh Thần cũng không rảnh rỗi, cậu vốn định đợi thêm một thời gian nhưng cơ hội bây giờ cũng không tệ.
[Đăng ghi âm đã được xử lý và ảnh chụp lên đi.] Cố Tinh Thần nhắn tin xong thì vứt điện thoại qua một bên.
Cậu không muốn Tô Hàm nghi ngờ, mục tiêu lần này chủ yếu là Ngô Nhất Nam nên ghi âm đã được xử lý, cũng chỉ có Ngô Nhất Nam trong ảnh chụp. Cho dù Tô Hàm có thấy được các bức ảnh này thì cũng chỉ cho rằng Ngô Nhất Nam chọc vào nhân vật lớn nào thôi, sẽ không nghĩ là do cậu.
Còn Tô Hàm, cậu sẽ tìm một cơ hội tốt để hắn không thể nào xoay người, bây giờ thì vẫn còn sớm.
Trên mạng, fans của người mới và fans của Cố Tinh Thần đang hợp sức với nhau, sức chiến đấu càng tăng thêm một bậc, mọi người đều cùng chung một mục tiêu, cùng chung một kẻ địch, cô nói một câu tôi đệm một câu.
Ngô Nhất Nam ở nhà nhìn thế cục trên mạng thì mặt xám như tro tàn, hắn xong rồi, thật sự tiêu rồi!
Nhưng càng đáng sợ hơn là, ghi âm và ảnh chụp vừa được đăng lên cùng với hashtag của cư dân mạng khiến cho tên #Ngô Nhất Nam# lên hẳn hot search top 1.
Đây là lần đầu tiên Ngô Nhất Nam lên hot search, và có lẽ cũng là lần cuối cùng.
[A a a, mị nghe được cái gì này, ý là Cố Tinh Thần bị Ngô Nhất Nam cố ý đẩy xuống? Má tui ơi!]
[Trời ạ, cái dưa long trời gì đây, thật là đáng sợ quá đi!]
[@#Hoang Dã# Mấy người vẫn lên dừng ghi hình lại nhân lúc còn sớm đi, phong thủy không tốt, hết người này đến người kia gặp chuyện!]
[Là một người sắp trở thành luật sư, tôi có lý do nghi ngờ, đây là một vụ cố ý mưu sát.]
Câu bình luận của người này vừa đăng, lập tức khiến cho sự việc ác ý trở thành vụ án hình sự, không còn là chuyện vui đùa.
Đám người trong tổ đạo diễn Hoang Dã hai mặt nhìn nhau, sao lại biến thành án hình sự rồi? Chẳng lẽ Cố Tinh Thần té ngã không phải là chuyện ngoài ý muốn à?
Tảng đá ngày đó nói lớn không lớn, một mình Cố Tinh Thần cũng có thể tự bò lên, nhưng Ngô Nhất Nam lại giơ tay kéo một phen, chính hắn đã nói như vậy.
Lúc ấy bọn họ cũng thấy kỳ lạ, tại sao Cố Tinh Thần lại dễ dàng ngã xuống cơ chứ? Nhưng nếu thật sự là Ngô Nhất Nam lợi dụng tình hình này, cố tình muốn kéo Cố Tinh Thần và cậu cũng không hề nghĩ rằng hắn sẽ khiến cậu ngã xuống, vậy thì mọi chuyện đã rõ.
Sau một hồi phân tích, sắc mặt đám người trong tổ đạo diễn tức khắc cứng đờ.
Ngô Nhất Nam không dám nhìn bình luận trên mạng mà chỉ nằm trong nhà ngủ, hắn cảm thấy làm như vậy thì sẽ không bị các cư dân mạng chửi rủa.
Chẳng qua, hắn không ngờ rằng, một tiếng sau có hai cảnh sát tìm tới, nói muốn hắn hỗ trợ điều tra.
Ngô Nhất Nam hoảng sợ nhìn hai vị cảnh sát: "Khoan đã, có phải mọi người đã hiểu lầm rồi không? Tôi chỉ ra vẻ với người mới mà thôi, mấy người dựa vào cái gì bắt tôi! Mấy người đừng nghĩ tôi không hiểu luật nhé!"
Hai cảnh sát đưa ra các bằng chứng, cùng với ghi âm và ảnh chụp: "Nếu anh hiểu luật, vậy thì anh đã biết cố ý mưu sát là án hình sự, anh theo chúng tôi đi một chuyến."
Ngô Nhất Nam mờ mịt: "Gì mà cố ý mưu sát, mấy người đang nói gì hả?"
Cảnh sát thấy hắn vẫn chưa chịu nhận tội thì bình tĩnh phát lại ghi âm, mặc dù một giọng nói khác đã được xử lý nhưng giọng Ngô Nhất Nam vẫn còn nguyên vẹn, càng nghe mặt hắn càng trắng toát, hắn mịt mù nhìn chằm chằm cảnh sát, sau đó nhìn vợ mình đang đứng chết trân bên cạnh, rồi bắt đầu cảm thấy hối hận.
Hắn thật sự hối hận!
END CHƯƠNG 33.
======