Biểu tình Mạc Hoài trong nháy mắt trở nên âm trầm, anh quay đầu lại nhìn Nhan Hựu, giọng điệu lạnh lùng mà phẫn nộ: “Cháu đang nói bậy cái gì?!”
Chú à, chẳng lẽ không phải sao? Tang thi là nhân loại không thể sinh con, nhân loại bị tang thi hóa, tự nhiên cũng không thể. Nhan Hựu nhìn Mạc Hoài, ánh mắt sáng quắc.
Mạc Hoài bị cô nhìn chằm chằm, chỉ cảm thấy buồn cười, anh cười lạnh một tiếng: “Cháu thì biết cái gì thì ở chỗ này nói lung tung? Quay lại nhà ngay!”
“Cháu không đi.” Nhan Hựu quật cường nhìn về phía Hà Thành: “Chú này, chú đừng nghe chú của cháu, chủ ý của chú là phản nhân loại, nếu người bị cải tạo thành tang thi, vậy nhân loại sẽ xong rồi…”
“Ba ——“ Mạc Hoài đứng dậy, hung hăng cho Nhan Hựu một bạt tai, ngón tay anh phát run, vẻ mặt giận dữ không thể kiềm chế: “Nhan Hựu! Cháu có cho chú mặt mũi không, cháu có biết mình đang nói gì không?!”
Nhan Hựu che mặt lại, cô một chút cũng không đau, chỉ cảm thấy hai má có chút tê dại. Cô nhìn Mạc Hoài bằng ánh mắt lạnh lùng, mang theo một chút quyết tuyệt: “Cháu nói cái gì thì đương nhiên là cháu biết rõ, chú biết mình đang làm cái gì sao?”
Con ngươi Mạc Hoài đã âm hàn đến cực hạn, anh nhìn Nhan Hựu, nhịn xuống cơn giận ngập trời, khắc chế ý nghĩ mình muốn triệu hoán dị năng bổ cô chết, gằn từng chữ mở miệng: “Về phòng, đi!” Nhan Hựu cười lạnh một tiếng, xoay người đi lên lầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play