Việc điều trị của Nhan Hựu được tiến hành một cách có trật tự, mà quan hệ giữa cô và Phó Lâm Thịnh cũng càng thêm thân mật.
Tuy rằng tần suất mất trí nhớ của cô càng ngày càng ít, nhưng khi cô không nhớ được người khác, trong đầu cô sẽ kìm lòng không được hiện lên ba chữ Phó Lâm Thịnh, không phải vì gì khác, chỉ vì trong những năm tháng mất trí nhớ của cô, cô đã từng viết cái tên này hơn một ngàn lần.
Những cái tên kia, viết đầy một quyển sổ, chủ đề của quyển sách chỉ có một cái, gọi là “Phó Lâm Thịnh”.
Lúc cô viết, biểu tình cực kỳ nghiêm túc, từng nét từng nét, giống như ở trong lòng mình vẽ dấu ấn.
Phó Lâm Thịnh ở một bên nhìn cô viết tên mình, tình yêu trong lòng chỉ cảm thấy sắp tràn ra ngoài, anh và Nhan Hựu ở bên nhau lâu, tình yêu dành cho cô cũng càng thêm nồng đậm, anh yêu Nhan Hựu, so với việc yêu Trì Trác lúc trước còn sâu sắc điên cuồng hơn.
Anh biết Nhan Hựu để ý chuyện anh từng cùng ở bên Trì Trác, cho nên khi cô tỉnh táo, anh chưa bao giờ dám biểu lộ nửa phần tình ý với cô, chỉ có sau khi cô mất trí nhớ, bách y bách thuận, anh mới có thể ôm cô vào trong ngực, tùy ý ôm hôn.
Có thể là bởi vì bọn họ làm bạn lâu dài, mỗi ngày như hình với bóng, cho dù Nhan Hựu mất trí nhớ, cô cũng sẽ nhớ rõ anh, nhìn thấy mặt anh, cô sẽ kìm lòng không được gọi anh Phó Lâm Thịnh, sẽ sợ hãi nhào vào trong ngực anh, điềm đạm đáng yêu, khiến cảm xúc anh dâng trào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT