Bao bố mở ra, đôi mắt mở to cùng sắc mặt trắng bệch của Nhan Hựu trong nháy mắt đã làm cho sắc mặt Tây Vân Lương trắng bệch. Hắn nhìn thi thể Nhan Hựu, trong mắt đều không dám tin, hắn sững sờ nhìn chằm chằm thi thể kia, chỉ cảm thấy hết thảy mình nhìn thấy, đều là giả.
“Sẽ không…” Hắn cúi đầu mở miệng, vẻ mặt không tin: “Cái này không có khả năng... Đây không phải là sự thật…”
Trần Phân Đà chủ quỳ trên mặt đất, vùi đầu, kinh hoàng: “Giáo chủ... Phu nhân sáng nay phát hiện, thân thể đã lạnh rất lâu... Phỏng chừng tối hôm qua cũng đã…”
“Đây không phải là nàng ấy!” Tây Vân Lương phẫn nộ cắt đứt hắn ta: “Đây không phải là Nhan Hựu! Nhan Hựu sẽ không chết! Nàng ấy đã hứa với bổn tọa rằng nàng ấy sẽ ở bên bổn tọa!!! Làm sao nàng ấy có thể rời khỏi bổn tọa!!!”
Trần Phân Đà chủ vùi đầu thấp hơn, hắn ta biết mình mở miệng lại có thể phải chết không thể nghi ngờ, nhưng hắn ta biết, có một số việc nhất định phải nói.
“Giáo chủ, sau gáy phu nhân là bị vật nặng đánh, cho nên mới chết.” Trần Phân Đà chủ nói xong, trong giọng nói tràn ngập tiếc hận: “Thỉnh Giáo chủ tiết ai, thỉnh Giáo chủ tiết ai.”
Tây Vân Lương quay đầu lại, hắn không nhìn thi thể đang dùng bao bố che dấu trên mặt đất, trong con ngươi hắn rơi lệ, lại cố chấp tự kiến mở miệng: “Nàng không phải Nhan Hựu, Nhan Hựu chưa chết, Nhan Hựu sẽ trở về, Nhan Hựu nhất định sẽ trở về!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play