Nửa tháng kế tiếp, Nhan Hựu ngoại trừ ăn uống ra, đa số thời gian còn lại đều ngủ, cô chạy nửa tháng đường, mưa gió trên đường, mệt đến cực hạn, thân thể cũng tiêu hao đến cạn kiệt, thật vất vả mới có được một chỗ ăn no mặc ấm, cô cơ hồ là mỗi ngày đều ngủ say, không phân biệt được ngày đêm.
Nhưng mà Nhan Hựu vẫn thông qua hạ nhân trong phủ biết được, đạo sĩ là quốc sư của triều Huyền này, tên là Mạnh Lương, tên thật Ôn Như, địa vị khá cao, tông miếu tế tự, cử hành lễ nghi, hoàng đế kế vị, hoàng hậu phong thiền vân vân, đều phải có hắn ta, xem như là vị thần.
Tuổi tác của Mạnh Lương đã rất lớn, nhưng thoạt nhìn lại trẻ tuổi lạ thường, phỏng chừng có liên quan đến việc hắn ta có tu luyện pháp thuật, Nhan Hựu nương nhờ dưới trướng hắn ta, coi như là ôm chặt một cái đùi vàng.
Có đùi vàng, Nhan Hựu quả thực vui vẻ không lo nghĩ, mỗi ngày ăn no uống đủ ngủ lười, Mạnh Lương vẫn cảm thán mình nhặt được một con heo lười về. Nhưng mà nửa tháng nay cô được nuôi tốt, lông thú lại sáng bóng như trước, lông tơ trắng vô cùng bồng bềnh, khuôn mặt hồ ly nhọn cũng tròn trịa vài phần, lúc cô tỉnh lại, lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, thoạt nhìn ngây thơ đáng yêu, Mạnh Lương nói, nếu như cô còn có thể hóa hình, nhất định là một tiểu cô nương văn tĩnh xinh đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT