Đêm đó, Liên Thành Dục không đến, mà Lạc Tú quỳ ở cửa cung cả đêm, Nhan Hựu cũng không gọi cô ta đứng lên, cô ta muốn quỳ thì quỳ, thật sự coi Nhan Hựu cô dễ dãi đến vậy sao? Có một số việc nhìn thấu mà không nói ra, Lạc Tú mỉa mai cô như vậy, cô làm sao có thể nhịn được, loại đầy tớ như vậy, không cần cũng được.

Trưa hôm sau, Nhan Hựu đứng ở trong điện, cô nhìn Lạc Tú đang quỳ gối ở giữa cửa cung, nhìn gương mặt trắng bệch của cô ta vì cả ngày không được uống nước, chỉ cảm thấy mình giống như nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết, mà cô ta lại là Bạch Liên Hoa đáng thương khiến người ta yêu mến, còn Liên Thành Dục, chính là nam chính của tiểu thuyết kia, dựa theo lẽ thường mà nói, chỉ chốc lát sau nam chính hẳn là vì Bạch Liên Hoa, nổi giận vì hồng nhan.

Cô nghĩ như vậy, thế nhưng nở nụ cười, dưới ánh mặt trời, cô mặc váy dài mềm mại đỏ thẫm, tóc hơi vén lên, mái tóc dài buông xõa, không có trâm hoa, không có phấn trang, nhưng lại rất xinh đẹp.

Lạc Tú nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của cô, trong con ngươi lộ ra chua xót cùng thống khổ.

Mà Liên Thành Dục đi tới cửa cung cũng nhìn thấy nụ cười của Nhan Hựu, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua khuôn mặt tái nhợt của Lạc Tú, không có hé răng, cất bước đi vào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play