Giang Sơn Như Họa - Tứ Diệp Linh Lan

Trường lăng nhất vũ công tử túy


1 năm

trướctiếp

Chương 28: Trường lăng nhất vũ công tử túyEdit: RubyTiếng đàn Lưu Cẩn vang lên, Hoa Vô Đa cũng theo đó mà nhảy múa.
Tiếng đàn của Lưu Cẩn lúc đầu như dòng nước êm đềm trôi chầm chậm trên sông, dần dần biến thành trăm sông tụ hội về biển lớn, cho đến những cơn sóng to tuôn trào vạn dặm… Cứ dồn dập tới tấp không thôi.
Trường lăng trên tay Hoa Vô Đa xoay tròn theo điệu múa, tốc độ đánh ra càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng, gần như khiến người khác hoa cả mắt, không thể nào phân biệt nổi đâu là trường lăng đâu là cô.
Trường lăng mềm mại ở trong tay cô như có sinh mệnh vậy, độ mạnh nhẹ và tốc độ phối hợp với tiếng đàn đánh vào mặt bàn thật hoàn mỹ. Không một vũ công nào có thể làm được điều này, Lưu Ngọc ngẩn ngơ ngay tại chỗ.
Lúc đầu công tử Dực rất ngạc nhiên khi thấy Hoa Vô Đa biết nhảy múa. Theo hắn biết, cái cô Hoa Vô Đa này ngoại trừ chuyện ăn uống ngủ nghỉ cộng thêm cái khoản dùng mánh đi hại người nữa thì không có gì giỏi cả, trừ võ công ra, mà cái đó cũng không phải là việc đàn bà con gái nên biết, không ngờ cô ta còn biết nhảy múa nữa? ! Thật là kỳ lạ nha… Đáng tiếc công tử Dực còn chưa kịp cảm thán hết, đã bị Hoa Vô Đa lòng dạ hẹp hòi gõ vào bàn cả chục lần, cũng không biết cuối cùng đã uống được bao nhiêu chén nữa. Mắt Công tử Dực díp lại lộ ra vẻ mê ly. Hắn say, say thật sự, đã rất lâu rồi hắn mới say thế này. Hắn vẫn còn nhớ tám tuổi năm ấy chuồn vào kho rượu uống trộm rượu, trên đường trở về bị hạ nhân đẩy xuống ao, muốn hại chết hắn. Vì hắn uống say nên suýt nữa chết chìm trong ao, còn hại chết vú nuôi của hắn, từ khi đó hắn thề nhất định không bao giờ được say. Mười năm qua đi hắn làm được, cho dù có uống bao nhiêu rượu cũng chưa từng say thật sự, nhưng hôm nay hắn lại say. Nhìn người thiếu nữ tựa ảo mộng đứng trong điện, công tử Dực bỗng nhiên hiểu ra được điều gì, tức khắc nằm sấp vào trên bàn, ở nơi không ai nhìn thấy, khẽ cong khóe miệng dạt dào ý trào phúng.

Những người ở trong điện ai cũng không ngờ, cái trò chơi đặt ra cho có này lại làm người ta hứng khởi đến vậy. Chỉ biết là trường lăng đập vào bàn ai thì người đó uống rượu! Không một ai để ý xem mình đã uống bao nhiêu rượu, chỉ để ý đến trường lăng của mỹ nhân đập vào bàn ai, sau đó nhìn người nọ uống cạn một hơi, lại tiếp tục nhìn chằm chằm trường lăng xoay tròn trên tay mỹ nhân, đập vào bàn một người khác nữa, rồi lại tiếp tục nhìn người nọ hào khí cạn sạch một hơi. Trường lăng đánh vào trên bàn phát ra một tiếng phịch, như thể cũng đánh vào lòng người, trái tim cũng theo đó mà đập thình thịch theo. Tốc độ đánh càng lúc càng nhanh, càng thêm hăng chí, bất tri bất giác đã không thể kiềm chế nổi nỗi hưng phấn đang trào dâng trong lòng, máu trong người cũng sôi trào hừng hực, dù phải uống đến chết cũng nguyện lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp