"Lão đại, anh tới rồi." Hà Hỏa Hoan đứng trông ngóng ở trước cửa hộp đêm, cuối cùng cũng đã đợi được Úy Trì Thác Dã đến, vội vàng đánh mông uốn éo vẻ mặt tươi cười quyến rũ bước ra nghênh đón, nhìn về phía Nghiêm Ngự Phong vẫn luôn theo sát bên cạnh liền nói, "Nghiêm đường chủ, ngày hôm nay cũng phải cùng lão đại vui chơi hết mình nha."

Nghiêm Ngự Phong tuy chỉ là Nhị đường chủ, nhưng gần đây Úy Trì Thác Dã đối với hắn kính trọng có thừa, Hà Hỏa Hoan tất nhiên cũng không dám thờ ơ.

"Hỏa Hoan, vất vả cho cậu rồi." Úy Trì Thác Dã gật đầu, mặc một bộ âu phục màu ánh bạc càng làm tôn thêm dáng người thon dài của anh, hai hàng lông mày toát lên hào khí bức người, vừa bước chân vào hội trường lập tức khiến cho đám đông trở nên kích động. Nếu không phải vì có bốn tên vệ sĩ mặc đồ đen cơ bắp vạm vỡ ở bên cạnh cản trở, tin chắc rằng rất nhanh sẽ khó mà giữ cho đám phụ nữ háo sắc kia không bổ nhào vào bọn họ.

Có vẻ như trong mắt đàn ông, Úy Trì Thác Dã là một lão Đại của giới xã hội đen thật sự khiến cho mọi người khâm phục, tuy rằng thủ đoạn cứng rắn tác phong lại hà khắc, nhưng đối với anh em lại rất chân thành, có tình có nghĩa. Còn trong con mắt của phụ nữ, anh là một người đàn ông chân chính xuất sắc hiếm có, nhìn qua nếu không kể đến tiền tài quyền thế, chỉ dựa vào tướng mạo anh tuấn kia, đặc biệt là chỉ mỗi vết sẹo ở đầu lông mày thôi cũng đã rất "Man" (nam tính) rồi, càng khiến cho các cô gái hâm mộ không thôi.

Xích Long bang hầu như đều là những tên đàn ông cọc cằn thô lỗ, vì vậy cũng khó trách Hà Hỏa Hoan lại giống như cá gặp nước. Hắn khéo léo thỏa đáng tiếp đãi bọn đàn ông toát ra đều là dương cương chi khí này.

Sau khi sắp xếp cho đoàn người của Úy Trì Thác Dã ngồi vào vị trí, Hà Hỏa Hoan uyển chuyển đi lên sân khấu, dáng vẻ tao nhã cầm lấy micro, dùng giọng nói vang vọng mà vẫn không mất đi phong độ nói: "Đêm nay, đặc biệt hoan nghênh vị khách quý của chúng ta Úy Trì lão Đại. Cảm ơn anh nhiều năm qua đã hết sức chiếu cố, nên "Caribbean" mới có được thành tựu như ngày hôm nay! Hai mươi năm trước, cũng nhờ lão Đại đã bắn cho tôi miếng cơm ăn, nên hôm nay mới có được một Hà Hỏa Hoan đứng trước mặt mọi người! Tôi Hà Hỏa Hoan xin thề đời này kiếp này đều sẽ luôn đi theo lão Đại!"

Nói xong, toàn bộ hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Hà Hỏa Hoan nhớ lại hai mươi năm trước, khi hắn vẫn còn ở Tề gia, khóe mắt không kiềm được có ngấn lệ...

Chương trình khai mạc của hộp đêm chính thức sắp bắt đầu!

Theo sau một khúc nhạc nhẹ là mười cô gái mặc váy áo màu đỏ, mang miếng che mắt, tay cầm gậy bạc, hoang dã xinh đẹp, rực rỡ tiến ra sân khấu. Đây là linh hồn của hộp đêm "Caribbean Bay" -- Thập toàn thập mỹ.

Mười cô gái trang điểm xuất sắc, dáng người tuyệt vời, mỗi người đều nóng bỏng khiêu gợi, mỗi một nụ cười, một cái liếc mắt nhăn mày, cái đá chân lên đều khiến cho đám đàn ông dưới đài phải huýt gió, vỗ tay.

Úy Trì Thác Dã ở dưới đài xem, mặt không có chút biểu cảm nào. Anh thật ra không thích xem những... loại vũ đạo lẳng lơ gợi tình thế này. Tối nay, theo lệ cũ tới đây với mục đích đơn giản là thị sát "Caribbean" nhưng vì Hà Hỏa Hoan đã long trọng tiếp đãi, anh cũng không đành lòng từ chối.

Nhưng mà, ngay khi điệu nhảy sắp kết thúc, một cô gái trong nhóm bỗng nhiên nhảy lên múa ở phía trước sân khấu, chu đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át lên, cúi người xuống vểnh lên cái mông khiêu gợi của mình, khoe ra đôi tất lưới màu đen mỏng bao lấy đôi chân trắng nõn, dùng kỹ thuật nhảy uyển chuyển trêu ghẹo, cùng một số động tác vuốt ve cơ thể mình lập tức thu hút sự chú ý dưới đài, khiến cho khán giả liên tục hét lên phấn khích!

Quá nóng bỏng! Mấy động tác nhảy múa xoay người gần như muốn lộ ra cả quần lót...

Cô thay đổi vũ đạo, khiến cho chín cô gái còn lại có chút luống cuống thất thần, "Thập toàn thập mỹ" hoàn toàn không có đoạn vũ đạo này nha. Cũng may các vũ công đều giàu kinh nghiệm biểu diễn, thêm vào đó khán giả dưới đài lại nhiệt tình cổ vũ, nên cả chín cô gái cũng đều vui vẻ xếp thành một hàng ở đằng sau cô gái nhảy phụ họa cho cô.

Úy Trì Thác Dã dường như có phần bị kỹ thuật nhảy nóng bỏng của cô gái làm cho rung động. Anh không ngờ căn bản có một vũ công tuyệt đẹp khiến cho mọi người phải kinh ngạc đến vậy. Tuy rằng không thể nhìn thấy rõ đôi mắt đã bị bịt kín của cô, nhưng anh vẫn cảm giác được ánh mắt đó đang chăm chú nhìn vào mình.

Dường như bắt được cái nhìn chăm chú này, Úy Trì Thác Dã ngước nhìn cô gái trên sân khấu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười châm biếm. Nếu như ý đồ của cô ấy là muốn thu hút sự chú ý của anh thì cô đã thành công.

Cô vẫn tiếp tục nhảy múa nhiệt tình như trước, bờ môi khẽ nhếch, bước nhảy nhẹ nhàng linh hoạt, dừng lại ở ngay trước mặt Úy Trì Thác Dã, tay đang xoay làn váy bỗng nhiên dùng sức giật mạnh bịt mắt xuống -- lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ, theo cùng là một trận la hét vang dội! Nhưng mà, không đến một giây đồng hồ, tất cả đàn ông dưới đài còn chưa kịp nhìn rõ ràng diện mạo của người đẹp, ngay lập tức mắt của cô đã bị che lại, nhanh đến mức làm cho người ta không thể tin được!

Đang ngồi ở phía trước cô, Úy Trì Thác Dã ở ngay giây tiếp theo đó, ánh mắt ngay tức khắc trở nên tối sầm lại, sắc mặt cũng trở nên tối đen đáng sợ, mơ hồ còn có thể thấy được cả gân xanh hiện lên trên trán.

Không ngờ cô ta là

Úy Trì Hy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play