Nakajima Atsushi cười mỉa vỗ vai Dazai Osamu rồi nói: “Ngài Dazai đừng ngồi đây vẽ xoắn ốc nữa, họ đi vào hết rồi, không lẽ Ngài muốn đi về à?” Nói xong thì mắt Nakajima Atsushi sáng lên.
“Không về.” Dazai Osamu quay đầu bĩu môi nói.
Anh ta biết ngay mà, trong lòng Nakajima Atsushi thở dài. Cái quán bar này hôm nay kiểu gì đều phải đi vào, nhưng sao cứ cảm thấy quen quen nhỉ? Nakajima Atsushi cố gắng nhớ lại.
Đúng rồi, hình như cái quán bar này…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT