“Thu mua sao?” Diệp Mạn rất kinh ngạc: “Giám đốc Tôn, ông đừng đùa với tôi.”
Giám đốc Tôn khẽ lắc đầu, trên khuôn mặt mệt mỏi hiện lên nụ cười gượng gạo: “Tổng giám đốc Diệp, làm sao tôi dám đùa giỡn về chuyện này chứ, tôi đã báo cáo với cấp trên và được họ đồng ý rồi, cô có thể suy nghĩ thêm."
Diệp Mạn im lặng hồi lâu. Nhà máy sản xuất TV thành phố Phụng Hà có rất nhiều hoạt động kinh doanh cho TV trung cấp và cao cấp giống với nhà máy của họ, dây chuyền sản xuất cũng đã có từ nhiều năm, việc thu mua nhà máy của ông ta không thể bổ sung cũng như làm lớn mạnh cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ. Có thể nói đây là một vụ thu mua không hề mang lại bất kỳ hiệu quả gì. Cô không thể vì làm từ thiện mà tự chuốc lấy gánh nặng lớn như vậy, hơn nữa bây giờ đang trong giai đoạn cạnh tranh gay gắt giữa cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ với bên Phú Hữu, càng không thể cho phép cô thể hiện lòng tốt một cách bừa bãi, nếu không, chỉ cần cô không cẩn thận một chút thôi, không những không cứu được nhà máy sản xuất TV thành phố Phụng Hà mà còn hại cả bản thân mình.
Mọi việc đều cần cân nhắc trước khi làm, không nên làm chuyện quá khả năng của mình, Diệp Mạn cũng không muốn giả bộ ngớ ngẩn với giám đốc Tôn, thẳng thắn nói: “Giám đốc Tôn, tình hình cạnh tranh giữa cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ với bên Phú Hữu hiện nay ông cũng rất rõ ràng. Tại thời điểm này, chúng tôi đến thân mình còn lo chưa xong, làm gì có năng lượng dư thừa nào để đi thu mua nhà máy của ông, rất xin lỗi."
Giám đốc Tôn không ngạc nhiên lắm với câu trả lời này. Biết sẽ bị từ chối nhưng ông ta vẫn đến, chẳng qua là vì ông ta không biết còn đơn vị nào khác có thể mua lại nhà máy của ông ta ngoài cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ.
Thở dài bất lực, giám đốc Tôn cố hết sức thuyết phục Diệp Mạn: “Tổng giám đốc Diệp, nhà máy của chúng tôi có một nhóm công nhân lành nghề với nhiều năm kinh nghiệm sản xuất TV, còn có một nhóm khách hàng cũ đáng tin cậy. Chúng tôi biết dã tâm của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của các cô sẽ không chỉ dừng lại ở tỉnh Vân Trung, sau này các cô chắc chắn sẽ tiếp tục mở rộng thị trường ra bên ngoài, và cô cũng sẽ cần một nhóm công nhân có kinh nghiệm. Cô có thể tiếp tục suy xét thêm về việc này. Công nhân trong nhà máy của chúng tôi về cơ bản đều là có gia đình phải nuôi. Một khi nhà máy phá sản, cuộc sống của họ sẽ gặp rắc rối, tổng giám đốc Diệp, xin hãy nể mặt họ mà giúp chúng tôi."
Diệp Mạn cười nhạt: “Giám đốc Tôn, nếu ông nói như vậy thì tôi càng không dám mua lại nhà máy này nữa rồi. Hiện nay cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của chúng chỉ có hơn 3.000 nhân viên, làm sao chúng tôi có thể nuôi nổi thêm nhà máy lớn hơn 2.000 người của ông được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play