Mùa hè năm nay, Lão Sư Phụ đã tuyển dụng một nhóm sinh viên
đại học để tham gia vào công việc kỹ thuật và quản lý, trong đó nhân viên kỹ
thuật là nhiều nhất, hơn nữa ngoài những sinh viên đại học được tuyển vào năm
ngoái, còn có các kỹ thuật viên được đào tạo từ các nhà máy lớn, vậy là cửa
hàng đồ điện Lão Sư Phụ có tới bảy mươi đến tám mươi kỹ thuật viên, có thể ngồi
lấp đầy một phòng hội nghị cỡ trung bình.
Chín giờ sáng, Diệp Mạn bước vào phòng họp đúng giờ, nhìn
lướt qua từng người một, có người già, người trung niên, cũng có người trẻ
tuổi, nhưng phần lớn vẫn là người trẻ tuổi, điều này cho thấy đội ngũ kỹ thuật
của họ vẫn còn rất trẻ. Có điều là hầu hết những người này hiện đang chịu trách
nhiệm công việc bảo trì và sửa chữa dây chuyền sản xuất, điều này khác xa so
với những gì Diệp Mạn mong đợi, hơn nữa cũng không tránh khỏi việc quá lãng
phí, dù sao dây chuyền sản xuất cũng không phải hai ba ngày lại hỏng, nên căn
bản là không cần nhiều người như vậy.
Sau khi ngồi xuống, cô khẽ gật đầu với giám đốc Tần ở bên
cạnh.
Giám đốc Tần cầm micrô lên rồi chính thức tuyên bố:
"Mọi người yên lặng, cuộc họp bắt đầu, hôm nay tổng giám đốc Diệp có một
việc quan trọng muốn thông báo với mọi người."
Bên dưới dần yên tĩnh, hàng chục cặp mắt sôi nổi đang nhìn
chằm chằm vào Diệp Mạn.
Diệp Mạn cầm lấy micrô, không vội vàng mà chầm chậm nói:
"Hôm nay triệu tập mọi người lại là để thông báo cho mọi người biết kế
hoạch phát triển lâu dài của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng ta. Hiện tại,
tất cả sản phẩm của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ sản xuất đều được mua từ nước
ngoài, dây chuyền sản xuất đều dựa trên bản vẽ mẫu mà sản xuất, công nghệ và
thiết bị quan trọng nhất, cũng như một số bộ phận then chốt đều được sản xuất ở
nước ngoài. Nhưng để cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ được phát triển lâu dài, cần
phải tham khảo và học tập các kỹ thuật tiên tiến ở nước ngoài, đồng thời cũng
cần phát triển kỹ thuật của bản thân, mà điều này là cần nhờ đến mọi
người."
Nhóm nhân viên kỹ thuật nghe nói như vậy thì có người thấy
rất hứng phấn, có người thì ngỡ ngàng, cũng có người thấp thỏm lo lắng.
Nói một cách tương đối, sinh viên đại học vừa rời ghế nhà
trường là những người phấn khích nhất, bọn họ ôm ấp những giấc mơ không bị hiện thực tàn khốc làm
tan vỡ. Còn các kỹ thuật viên kỳ cựu, nhất là những người đã làm việc nhiều
năm, đã có kiến thức về sự khác biệt rất lớn trong và ngoài nước, cũng đã trải
qua thực tế, vì vậy thái độ của họ tiêu cực hơn nhiều.
Diệp Mạn nhìn vào phản ứng của mọi người, bình tĩnh tiếp
tục: "Cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng ta sẽ bắt đầu một kế hoạch cải
tiến kỹ thuật và xây dựng đội ngũ nghiên cứu và phát triển của riêng chúng ta,
các chi tiết cụ thể sẽ do giám đốc Tần và đồng chí Chu Hồng Giang phụ
trách."
Cô cũng không quá thông thạo công nghệ, cũng không có thời
gian để nghiên cứu cái này mỗi ngày, vì vậy nên cô sẽ giao những vấn đề chuyên
môn cho những người chuyên nghiệp. Chu Hồng Giang đã từng đến Nhật Bản du học,
cũng thông minh và có năng lực, hơn nữa lại còn rất trung thành với cửa hàng đồ
điện Lão Sư Phụ, nên cậu ấy chịu trách nhiệm việc nghiên cứu và phát triển là
thích hợp nhất.
Khuôn mặt Chu Hồng Giang đỏ bừng, kích động nhìn Diệp Mạn,
hai mắt sáng ngời.
Diệp Mạn cười, tiếp tục nói: “Các kỹ thuật viên trong nhà
máy được chia thành hai bộ phận, một bộ phận chịu trách nhiệm bảo trì và sửa
chữa thiết bị trong nhà máy, bộ phận còn lại thì làm chuyên nghiên cứu và phát
triển, nhưng điều này không có nghĩa là kỹ thuật viên phụ trách bảo trì và sửa
chữa thiết bị không thể đổi mới được nữa, nếu những kỹ thuật viên này có thể
cải tiến thiết bị, nâng cao hiệu quả sản xuất hoặc nâng cao chất lượng sản phẩm
trong công việc của mình thì họ cũng sẽ được khen thưởng như nhau."
"Nhà máy quyết định thành lập một giải thưởng để khuyến
khích sáng tạo và đổi mới, được gọi là giải thợ chính sáng tạo, tất cả nhân
viên không phân biệt chức vụ, học vấn và thâm niên,đều có thể tham gia. Bất kỳ
phát minh nào có thể mang lại những thay đổi tích cực cho nhà máy đều sẽ được
khen thưởng, phần thưởng tối thiểu là hai ngàn tệ, cao nhất là không có giới
hạn, những người có đóng góp xuất sắc cũng có thể nhận được các quyền lợi khích
lệ, ngoài ra, phần thưởng tối thiểu cho các phát minh được cấp bản quyền sáng
chế là mười ngàn tệ. Hơn nữa, sau này sẽ được thăng chức, xếp hạng, tăng lương
trong tương lai, v.v. . . những việc này đều sẽ liên quan chặt chẽ đến những
đóng góp tương ứng của bọn họ!"
Lời vừa nói ra, các kỹ thuật viên bên dưới từng người một
tức khắc trở nên hưng phấn, có người không nhịn được mà hỏi: "Tổng giám
đốc Diệp, nói đến bản quyền sáng chế thì cũng khá tốt, nhưng mặt khác thì sẽ
đánh giá những người khác thế nào?"
Diệp Mạn cười nói: "Điều này được đánh giá dựa trên
những đóng góp cụ thể, ví dụ như cải tiến một dây ch ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.