Vừa đi được vài bước, chiếc ghế xoay sau bàn làm việc đột ngột quay lại, Vương phu nhân vắt chéo chân ánh mắt sắc lạnh nhìn chăm chằm về phía hắn.
Vương Đình Viễn ngạc nhiên vội bước tới gần:
‘‘Mẹ! Sao mẹ lại ở đây?’’
Bà ta chau mày:
‘‘Không ở đây thì làm sao gặp được con? Mấy ngày nay con đã đi đâu? Kể từ ngày nhận chức chưa một lần con đến công ty.

Con có biết mẹ vất vả lắm mới giành được vị trí này cho con không?’’
Vương Đình Viễn chẹp miệng một tiếng, đôi chân dài tiến đến phía tủ lấy ra một chai rượu.

Thuận tay bật nắp rồi cứ thể cầm lên uống thẳng, giọng điệu đầy bỡn cợt đáp lại:
‘‘Chẳng phải bây giờ con đã tới công ty làm việc rồi sao? Mẹ không cần phải đến tận công ty để cằn nhằn con chuyện này.’’
‘‘Không cằn nhằn? Con có biết trong những ngày con không ở đây thằng Phong đã lên chức giám đốc rồi không?’’
Vương Đình Viễn nhướn mày ngạc nhiên, không ngờ hắn chỉ đi có mấy ngày mà mọi chuyện thay đổi nhiều đến vậy.

Những ngày qua trong đầu hắn chỉ toàn kết quả xét nghiệm và việc níu kéo Gia Hân bên cạnh nên đã bỏ bê nhiều thứ.

Đặt chai rượu vang xuống bàn, hắn hỏi:
‘‘Trước khi xảy ra tai nạn ba không để lại bất kỳ bản di chúc nào làm sao anh ta có thể lên chức giám đốc?’’

Vương phu nhân đáp lại bằng giọng điệu không mấy vui vẻ:
‘‘Làm sao mà mẹ biết được.

Chuyện Vương Đình Phong đảm nhiệm vị trí giám đốc được thông qua các cổ đông.

Hôm qua khi mẹ biết chuyện thì nó đã lên chức rồi.’’
‘‘Nhưng anh ta làm gì có quan hệ hay quen biết gì với các cổ đông.

Kể từ khi công ty thành lập ngoài ăn chơi ra anh ta còn biết làm thứ gì chứ? Không phải có cổ đông bị mua chuộc rồi hả?’’
‘‘Mua chuộc hay không thì cần phải điều tra nhưng trước mắt con phải nghĩ cách đối phó với nó.

Thằng Phong nổi tiếng ăn chơi nhưng không có nghĩa ở việc trong công ty nó không biết gì.

Mấy dự án nhỏ gần đây nghe nói đó giải quyết rất tốt, đề phòng vẫn tốt hơn.’’
Vương Đình Viễn chỉ nghe không đáp.

Chai rượu lại tiếp tục được cầm lên, hắn uống một hơi hết gần nửa chai.

Vừa uống vừa suy nghĩ đến cách đối phó anh trai mình.

Vương phu nhân có một số quan hệ thân thiết với các cổ đông trong công ty ai vì thế việc đưa Vương Đình Viễn lên làm chủ tịch tạm thời là điều dễ dàng.
Và hơn hết, chuyện hắn bị ông Vương đuổi khỏi công ty không một ai biết.

Ngược lại là Vương Đình Phong, trước này anh luôn dựa vào thế lực của ông Vương để lấy tiền ăn chơi.

Bây giờ đột nhiên lại được các cổ đông tín nhiệm đưa lên chức giám đốc chắc chắn là có vấn đề.
Càng nghĩ tới Vương Đình Viễn càng căm ghét Vương Đình Phong.

Chỉ vì anh mà người con gái hắn yêu rời bỏ hắn, ngay cả khi anh không làm gì vẫn dễ dàng có được một vị trí quan trọng trong công ty.

Mọi thứ dường như đều có lợi cho Vương Đình Phong.
Vương phu nhân ngồi im quan sát con trai mình.

Đôi lông mày khẽ nhíu lại, gương mặt nhất thời biểu lộ một số cảm xúc khó đoán.

Bà ta vốn là một người phụ nữ thông minh sắc sảo nên những ngày qua con trai bà ta làm gì, ở đâu bà ta đều biết.
Nhưng bà ta vẫn muốn hỏi để Vương Đình Viễn tự nguyện nói ra có điều lại không nhận được câu trả lời thỏa đáng.

Bà ta khoanh tay trước пɡựᴄ, ngữ điệu đột nhiên chìm hẳn xuống:
‘‘Làm gì thì làm nhưng đừng để việc cá nhân ảnh hưởng đến việc chung, rồi ảnh hưởng đến cả bản thân mình.

Trên đời này không thiếu gì phụ nữ mà phải đâm đầu vào một đứa không ra gì.

Con hiểu ý mẹ nói đúng không?’’.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play