Nhã Ân cười nhạt, dõng dạc nói:
Tôi nói bà là loại phụ nữ lẳиɠ ɭơ, chuyên đi phá hoại hạnh phúc gia đình nhà người khác.
Xuất thân của bà không rõ ràng như vậy có khi Dương Nhi chưa chắc mang dòng máu của Nghiêm gia.
Con khốn này! Dương Nhi là con gái của Nghiêm lão gia, nó mang dòng máu của Nghiêm gia.
Đó là những gì và nói còn sự thật thì vẫn chưa thể xác định.
Nếu như bố tôi biết suốt bao nhiêu năm qua ông ta nuôi con của người khác thì sẽ thế nào nhỉ?
Nhã Ân nhìn bà ta với ánh mắt đầy khinh thường.
Cô dẫn lấy lại thế chủ động khi đối diện với bà ta.
Từ khi bà ta và con gái dọn đến đây ở cô đã nghi ngờ.
Suốt bao nhiêu năm qua cô không quan tâm tới bởi người bố đang kính của cô cũng không yêu thương gì cô nên chuyện của ông ta cô để ông ta tự giải quyết.
Nhưng ngày hôm nay, khi bà ta mang vẽ cô ra làm trò cười, biến đám giỗ ngày mai thành một bữa tiệc cưới cô không thể để yên.
Khi nghe cô nhắc đến thân phận thật sự của Dương Nhi, bà ta có chút chột dạ.
Khuôn mặt bà ta trắng bệch, trên trán lấm tấm vài giọt mồ hôi.
Bà ta nghĩ có thể để Nhã Ân đã biết được chuyện gì đó nên mới mạnh miệng như vậy.
Bà ta cố giữ bình tĩnh, hắng giọng:
Mày đừng có ăn nói hàm hồ.
Dương Nhi là con ruột của Nghiêm Lão gia, nếu mày còn nói xằng bậy thì...
Thì sao?
Nhã Ân hỏi lại đầy thách thức.
Ngay lập tức bà ta giơ tay tát vào mặt cô một cái.
Cái tát khá mạnh khiến khóe môi cô rỉ máu.
Nhã Ân không hề có phòng bị, đưa tay sờ lên mặt mình rồi nở một nụ khinh thường.
Cô ngẩng đầu lên nhìn bà ta, ánh mắt đỏ ngầu tựa như loài lang sói khát máu, là một dạng khí thế bức người khiến cho người khác sợ hãi.
Bắt gặp ánh mắt đó, bà ta mất xác lùi về phía sau vài bước.
Khi nãy trong cơn tức giận không kiềm chế được mình nên bà ta đã đánh cùng một cái, sự thật là không có chủ đích từ trước.
Bà biết rõ nếu đánh tay đôi thì bản thân không phải đối thủ của Nhã Ân, hiện giờ cô lại đang tức giận như vậy e rằng không toàn mạng.
Nhã Ân nhìn chằm chằm bà ta hồi lâu.
Vốn dĩ cô có thể đánh lại nhưng cô không làm vậy.
Nhã Ân nén cơn giận vào bên trong, cô quay người về sau một mình phá nát hết tất cả những những gì được chuẩn bị.
Bà ta chỉ biết đứng nhìn cô điên cuồng làm loạn.
Bà ta không dám ngăn cản ngay cả người làm trong nhà cũng không dám can thiệp.
Linh Nhi đứng bên ngoài nhiều lần chạy tới ngăn cản nhưng đều bị cô đẩy ra ngoài.
Chai rượu vang đắt tiền bị cô đập nát, Nhã Ân cuối người cầm mảnh vỡ lên tay rồi tiến về phía Nghiêm phu nhân.
Ánh mắt đằm đằm sát khí, bàn tay nắm chặt mảnh vỡ đến nỗi chảy máu.
Nhã Ân đưa mảnh vỡ kẻ sát cổ Nghiêm phu nhân khiến bà ta hoảng loạn:
Mày...mày muốn làm gì?
Tôi cảnh cáo bà nếu bà còn động đến mẹ tôi một lần nữa thì tôi sẽ không để yên.
Tới lúc đó, mảnh vỡ này chắc chắn sẽ nằm trên cổ bà.
Nhớ kỹ!
Dứt lời, Nhã Ân ném mảnh vỡ xuống sàn khiến nó vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.
Bà ta giật mình hoảng sợ, Nhã Ân không nói thêm lời nào mà quay người rời đi.
Nhìn theo bóng cô khuất dần sau cánh cửa lớn bà ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhớ lại những lời cô vừa nói, trong lòng bất giác cảm thấy bất an.
Hiện giờ, Nhã Ân đã là con dâu của Vương gia lại được bố chồng rất coi trọng.
Bà ta sợ cô sẽ làm những chuyện như đã cảnh cáo.
Việc trang trí ngày giỗ của mẹ cô đưa đám cưới là do bà ta bày mục đích chỉ để chọc tức cô nhưng không ngờ hậu quả về sau lại lớn như vậy.
Lần này, bà ta đã động nhầm người rồi..