Lục Chân Chân đi chung với Quý Minh Noãn, cuối cùng cũng kết thúc một ngày chụp hình, về nhà nằm suốt một ngày mới khôi phục.
 
Cô ấy đột nhiên cảm thấy anh trai thật vĩ đại, nhớ tới trước khi Lục Ngôn Thâm gặp tai nạn, anh luôn đi sớm về trễ, cả năm không có ngày nghỉ, ngẫm lại hẳn là rất mệt.
 
Lục Chân Chân cho rằng nếu anh trai bận như vậy, Quý Minh Noãn cũng bận như vậy, vậy sau này bọn họ trò chuyện với nhau thế nào đây?
 
Không được, không được, cô ấy nhất định phải theo đuổi hạnh phúc thay cho anh trai!
 
Nhưng Quý Minh Noãn lại bắt đầu bận rộn, trừ buổi tối về nhà, ngày thường cũng giống như anh trai cô ấy, đi sớm về trễ. Mỗi lần Lục Chân Chân muốn tìm Quý Minh Noãn trò chuyện riêng, cô đã sớm chạy ra ngoài quay quảng cáo, mà công chúa Chân Chân thì  ngày nào cũng ngủ đến khi mặt trời lên cao.
 
Hôm nay, chỉ có Lục Ngôn Thâm và Quý Minh Noãn ăn sáng với nhau, Lục lão tiên sinh sáng sớm đã đi ra ngoài tập thể dục buổi sáng với mấy người bạn, mà Lục công chúa ở lại căn hộ nội thành, ngẫu nhiên về bên này, dù trở lại, cũng rất ít khi rời giường trước 9 giờ.
 
Quý Minh Noãn đánh giá Lục Ngôn Thâm đang xem tin thời sự, tính thời gian, thời gian Lục Ngôn Thâm tồn tại đã sớm qua ba chương truyện của tiểu thuyết, hơn nữa ngày càng khỏe mạnh, mà Quý Minh Noãn và nam chính trong tiểu thuyết đến nay chưa gặp nhau.
 
Vậy có phải toàn bộ cốt truyện đã bị đổi không?
 
Cô và nam chính đã hoàn mỹ bỏ lỡ nhau, mà Lục Ngôn Thâm cũng sống sót, vậy có phải cô cũng nên nhanh chóng rời khỏi nhà họ Lục, thuận tiện nhường lại vị trí bà Lục không?
 
Người hầu đặt bữa sáng lên bàn: “Thưa ông, thưa bà, mời dùng bữa.”
 
Lục Ngôn Thâm cũng không để ý mọi người trong nhà kêu cô là bà Lục, cũng không yêu cầu cô làm tròn trách nhiệm một cô vợ, hai người trừ buổi sáng gặp nhau, ăn sáng chung với nhau, lễ nghĩa ân cần thăm hỏi hai câu, dường như không có gì đặc biệt nữa. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Càng đừng nói chung chăn gối.
 
Không đúng, Quý Minh Noãn cảm thấy suy nghĩ của bản thân nguy hiểm, chung chăn gối gì chứ! Bọn họ rõ ràng là quan hệ hợp tác thuần khiết thôi đấy, biết không?
 
Lục Ngôn Thâm không biết Quý Minh Noãn đã đấu tranh suy nghĩ xong, lúc này đang thoáng nhìn Quý Minh Noãn.
 
Hình như cô cũng không kháng cự chuyện người khác gọi cô là bà Lục.
 
Hai người ngồi đối diện, không nói gì, trừ dao nĩa va chạm, chỉ có tiếng đàn dương cầm du dương quản gia mở trong phòng khách.
 
Lục Ngôn Thâm đột nhiên hỏi: “Gần đây rất bận sao? Nghe Lục Chân Chân nói ngày nào cô cũng đi sớm về trễ, rất bận.”

 
Quý Minh Noãn nghe Lục Ngôn Thâm nói vậy, thật muốn phun sữa trong miệng lên tây trang vừa đi đường hàng không từ Munich về, rõ ràng cô bận đến mức đau khổ mà không thể nói thành lời, có biết không? Tên đầu heo này!
 
“Còn ổn, anh bận hơn tôi nhiều.”
 
Lời này cũng không giả, Lục Ngôn Thâm hiện giờ hận không thể bẻ một giây thành hai phút để lấp đầy 3 tháng kia, bất luận là chuyện cá nhân hay công việc, tất cả đều thay đổi.
 
Anh không đến công ty mỗi ngày, mấy ông già sẽ bày đủ trò để chia cắt Hằng Thịnh.
 
Lục Ngôn Thâm thong thả ăn sáng, nhẹ giọng nói: “Thời gian kế tiếp tôi khá bận, cô có thể tìm chuyện để làm, nếu cần gì, lúc nào cũng có thể nói với tôi, chỉ cần là thứ tôi có thể làm được.”
 
Không biết vì sao, Quý Minh Noãn cảm thấy Lục Ngôn Thâm nói mấy lời ái muội này, giống như Lục Ngôn Thâm xem cô là……
 
Tình nhân?
 
Quý Minh Noãn cười: “Chỉ cần Lục tiên sinh khỏe mạnh thì tốt rồi.” Cô khó mà tưởng tượng nếu Lục Ngôn Thâm ngã xuống, nhà họ Lục sẽ long trời lở đất thế nào.
 
Bây giờ ngày tháng không tốt cũng không xấu, còn có tên dở hơi Lục Chân Chân để cô mỗi ngày trêu đùa, cũng không tệ lắm.
 
Lục Ngôn Thâm nhướng mày, cong khóe môi, tạo ra hình cung khó có thể phát hiện: “Tôi sẽ thế, bà Lục.”
 
Lục Ngôn Thâm rõ ràng không nói quá phận, nhưng Quý Minh Noãn cảm thấy hai chữ “bà Lục” như đang…… Khiêu khích cô?
 
Quý Minh Noãn đối diện với ánh mắt của Lục Ngôn Thâm, đối phương cũng rất bình thản, không hề lùi bước.
 
Quý Minh Noãn cười, không nói nữa.
 
Quý Minh Noãn và Lục Ngôn Thâm ăn sáng xong, cô theo lẽ thường gọi xe chuyên dùng tới đón cô.
 
Cô còn chưa đi tới cửa, chiếc Maybach đột nhiên ngừng bên cạnh cô, Lục Ngôn Thâm hạ cửa sổ xe, “Cô muốn ra ngoài?”
 
Quý Minh Noãn: “Đúng vậy, hôm nay tôi muốn đi thử vai.”
 

Lục Ngôn Thâm nhẹ nhàng nhíu mày, “Không có tài xế chở cô à?” Sáng nay Lục Ngôn Thâm mới biết việc này, Quý Minh Noãn ngày nào ra ngoài cũng gọi xe, không đi xe trong nhà.
 
Quý Minh Noãn không muốn giải thích với tổng giám đốc bá đạo ra cửa thì ngồi Maybach, đi xa nhà thì đi máy bay cá nhân, cô không thể ngồi Bentley sang chảnh đi quay quảng cáo, bây giờ cô bán mình cũng chẳng mua nổi một cái bánh xe. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Lục Ngôn Thâm cũng không phải người không có mắt, biết Quý Minh Noãn ngại Bentley quá phô trương, nhưng ——
 
Lục Ngôn Thâm cảm thấy Quý Minh Noãn phải học cách quen với chuyện này.
 
Dù sao nhà chỉ có mấy chiếc này thôi.
 
“Cô lên đi, tôi đi chung với cô.”
 
Quý Minh Noãn xua tay, “Không cần, đường đi của chúng ta khác nhau, anh đi làm đi.”
 
Đùa à, cô ngồi chung một chiếc xe với anh, chẳng phải cũng giống Lục Chân Chân thiếu oxy trên xe sao?
 
Sợ là Tổng giám đốc Lục không biết bản thân có tính năng làm người khác khác thấy lạnh.
 
Lục Ngôn Thâm hỏi: “Cô đi đâu?”
 
“Tòa nhà Quốc Mậu.”
 
Lục Ngôn Thâm gật đầu, cười nói: “Chúng ta đúng lúc tiện đường, đúng lúc tôi phải đến gần đó để bàn một hạng mục.”
 
Tài xế ngồi phía trước nghe hai người nói chuyện, cảm thấy bất an, không phải Lục tiên sinh nói đến công ty vì có cuộc họp khẩn cấp à?
 
Trong khi Quý Minh Noãn làm thế nào để từ chối lời mời ngang ngược này, Lục Ngôn Thâm đã mở cửa xe.
 
Quý Minh Noãn lên xe, tài xế tự giác nâng tấm chắn, tránh cho bầu không khí xấu hổ giữa hai người tràn đến hàng ghế phía trước, ảnh hưởng kỹ thuật lái xe của anh ấy.
 
Sự thật chứng minh Lục Ngôn Thâm rất bận, dù là lúc xe chạy, thời gian của anh cũng bị công việc lấp đầy.

 
Khi Quý Minh Noãn gần tới địa điểm, Lục Ngôn Thâm còn đang nghe cấp dưới báo cáo, Quý Minh Noãn xuống xe, anh còn đang nghe điện thoại.
 
“Lục tiên sinh, tôi đi trước đây.” Quý Minh Noãn nhỏ giọng nói với Lục Ngôn Thâm đang nghe điện thoại.
 
Lục Ngôn Thâm nhìn cô, ra hiệu cô đi đi.
 
Quý Minh Noãn xuống xe thì thở phào, đã nghĩ mấy phương án dự trù để nói chuyện với tổng giám đốc Lục, từ kinh tế tài chính, nghệ thuật đến âm nhạc……
 
Nhưng không thể sánh bằng nói bậy.
 
Lục Ngôn Thâm cắt ngang cấp dưới đang nói, “Một tiếng nữa tôi sẽ đến công ty, cậu lên văn phòng tôi nói tiếp.”
 
Anh nhìn Quý Minh Noãn đứng ven đường, không biết vì sao, người đã tung hoành thương trường mười mấy năm như anh, bất kể để dùng tiếng Anh Pháp Ý Đức để đàm phán, cũng chưa bao giờ làm anh lo lắng, nhưng hôm nay, anh lại cảm thấy lo lắng khi ngồi trong khoang xe nho nhỏ này.
 
Anh mỉa mai cười, “Lái về công ty đi.”
 
*
 
Quý Minh Noãn đi đến công ty điện ảnh, người đại diện của cô đang đợi cô, lúc này đã có không ít nghệ sĩ đang chờ đợi, rất nhiều người ở đó.
 
Lần này cô cần giành được vai nữ chính của một bộ phim cổ trang, đây là một bộ phim có nữ chính vừa biết văn vừa biết võ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Nói thật, nếu Quý Minh Noãn thật sự dựa vào thực lực để thử vai, cô rất tin tưởng mình, chỉ sợ là có người ngáng đường.
 
Tỷ như……
 
Bạch nguyệt quang An Tư Nhã của nam chính trong tiểu thuyết.
 
Khi Quý Minh Noãn đi thang máy đã nghe không ít nhân viên nói về cô ta, dường như nữ chính của bộ phim đã ngầm quyết định là cô ta.
 
An Tư Nhã là bạch nguyệt quang của nam chính Mục Hàn, xác thật bị nuông chiều, muốn kịch bản gì, thuận miệng nói có được, chẳng sợ muốn giải ảnh hậu, Mục Hàn cũng sẽ tự nâng đỡ cô ta.
 
Nhưng đại tiểu thư nhà họ An này cũng không phải dễ chọc, so với Lục Chân Chân, Lục Chân Chân xem như một cô bé dễ chịu rồi.
 
An Tư Nhã là loại người hận không thể làm cả thế giới cúi đầu  xưng thần với cô ta, khi đối mặt với nam chính có khí thế mạnh mẽ như Mục Hàn, nói cho anh ta xem sắc mặt thì lập tức cho anh ta xem sắc mặt, nói tát người ta thì sẽ tát người ta.
 
Nam chính dần chung tình với cô ta, cô ta làm màu bất kể ngày đêm.

 
Trong sách, Quý Minh Noãn quả thật bắt được nhân vật này, nhưng An Tư Nhã đã cầu xin Mục Hàn để làm nữ chính vì cô ta từng xem quyển tiểu thuyết cô ta thích thời niên thiếu.
 
Nam chính yêu cô ta như sinh mệnh, tất nhiên sẽ không từ chối một yêu cầu nho nhỏ của bạch nguyệt quang, lập tức giật vai của Quý Minh Noãn, đổi thành An Tư Nhã.
 
Nhưng bộ phim này cũng gặp họa, đầu tiên bị lệnh cấm phim cổ trang, sau đó chờ đến khi được chiếu, lượt xem thê thảm, còn bị người ta bôi đen.
 
Không có nguyên nhân khác, An Tư Nhã sợ vất vả, cũng không chịu nổi vất vả, toàn dùng thế thân để đóng phim.
 
Trở thành nữ vương dùng thế thân.
 
Mà Quý Minh Noãn cũng là một trong những thế thân của cô ta trong tiểu thuyết.
 
Quý Minh Noãn không nghĩ nhiều như vậy nữa, hiện giờ cô và Mục Hàn không có quan hệ gì, nếu An Tư Nhã lấy được vai nữ chính, cô cũng sẽ không giống nguyên chủ, đi làm thế thân cho cô ta!
 
Cùng lúc đó, An Tư Nhã mở cửa xe Maserati, chậm chạp tới muộn.
 
Người đại diện bất an thúc giục: “Tư Nhã, nghe nói sắp đến lượt em thử vai rồi đấy, đạo diễn Quách đang chờ đấy.”
 
An Tư Nhã bất mãn trừng mắt với người đại diện, lạnh lùng nói: “Để ông ta chờ chút đi, Quách gì chứ, danh tiếng không lớn, tính tình lớn thật đấy!”
 
Người đại diện ngầm trợn mắt với cô ta, danh tiếng của đạo diễn Quách còn không lớn, sao cô không đi Hollywood đi?!
 
Đoàn đội của An Tư Nhã đi vào phòng thử vai, hơn nửa nghệ sĩ đang thử vai, giờ phút này đang yên tĩnh chờ kết quả.
 
An Tư Nhã đột nhiên xuất hiện, vẫn làm cho người ta bàn tán.
 
Vài nghệ sĩ nhỏ biết chuyện An Tư Nhã đến, lập tức tiến lên, tranh nhau muốn chụp ảnh, ký tên.
 
An Tư Nhã tháo kính râm, nhìn mấy cô gái nhỏ ngây thơ xung quanh, cười, “Chào mọi người, có thể để tôi trang điểm lại không? Ngại quá, trên đường tới đây kẹt xe, nên tới trễ.”
 
Mọi người lập tức nhường đường, không ai không cảm thán An Tư Nhã có địa vị to, còn lễ phép như vậy, đúng là người chị thân thiết. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Bên này An Tư Nhã vừa bất an vừa mong chờ nhìn xung quanh, kiếp này, không biết Quý Minh Noãn còn xuất hiện ở đây không?
 
Nếu cô ta tới cũng tốt, bộ phim chó chết này, kiếp này cô ta cũng không ngu ngốc như vậy nữa, chẳng vội đi nhận vai!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play