Chương 939:
“Theo quy định từ trước đến nay, quyết định của Nội các cần có sự phê duyệt của Quốc chủ mới có hiệu lực.”
La Trí Tuyền nói xong, cầm tập tài liệu vừa rồi đi tới trước mặt Tần Hằng, cung kính trình lên.
Tần Hằng cầm tài liệu đọc lướt qua một lượt, đọc xong thì mặt ông đã đầy ý cười lạnh, cầm bút trực tiếp vẽ dấu X màu đỏ lên tài liệu, đồng thời tuyên bố: “Bác bỏ!”
Bốp!
Tần Hằng trực tiếp ném tập tài liệu đó lên bàn hội nghị.
Sắc mặt Đường Bá An đã tái nhọt, sắc mặt của mấy vị Các lão có quan hệ tốt với ông ta cũng không khá hơn là bao.
Tần Hằng lạnh lùng nói: “Trần Ninh chưa có được sự đồng ý của cấp trên đã tập hợp đội phòng vệ và người Cục an toàn quốc gia xâm nhập vào nhà của thành viên Nội các, quả thực là làm trái quy định.”
“Nhưng mà nước ta không thể một ngày không có Bắc Cảnh, mà Bắc Cảnh thì không thể một ngày không có Trần Ninh.”
“Một vị đại tướng quân trấn giữ biên cương như vậy, các vị lại tuỳ tiện nói muốn cách chức thì cách chức được sao?”
Đám người Đường Bá An nào dám hó hé gì nữa chứ.
Cuối cùng, vẫn là La Trí Tuyền lên tiếng: “Quốc chủ phê bình rất đúng, quyết định lần này của Nội các quả thực không ổn. Vậy theo ý của Quốc chủ, vấn đề này nên được xử lý như thế nào?”
Tần Hằng nói: “Trần Ninh phạm lỗi, nhưng lỗi của cậu ấy nên bị phạt nặng hay nhẹ thì còn tùy thuộc vào động cơ và hậu quả của cậu ấy gây ra.”
“Giống như khi xét xử một tội phạm giết người, chúng ta phải xét cả động cơ gây án và hậu quả của hắn gây ra. Có ý giết người và vô ý giết người phải được tuyên các mức án khác nhau. Ngoài ra, hậu quả nặng nhẹ, thì tội danh cũng khác.”
Đám người La Trí Tuyền đều đồng thanh nói: “Quốc chủ nói phải!”
Tần Hằng quay đầu nhìn Vương Uần.
Vương Uẳn hiểu ý, hướng ra phía ngoài cửa gọi: “Mọi người đang ở bên ngoài, mau vào trong đi.”
Sau đó, chỉ nhìn thấy Nguyễn Hồng và Điền Vệ Long bước nhanh vào bên trong.
Tần Hằng nhìn Nguyễn Hồng và Điền Vệ Long rồi nói: “Hai vị là những người tham gia cùng với Trần Ninh trong vụ việc đột nhập vào nhà của thành viên Nội các tối hôm qua, còn chuyền hết tắt cả tài liệu và tư liệu từ nhà Các lão đi.”
“Hai vị nói cho tôi biết, rốt cuộc chuyện này là sao.”
Điền Vệ Long nói: “Thuộc hạ chỉ phối hợp với Thiếu soái để bắt tội phạm truy nã cấp S, còn lại thuộc hạ không rõ.”
Nguyễn Hồng nói: “Thuộc hạ nghe theo lệnh của Thiếu soái, tiến vào bắt tội phạm đồng thời chuyển đồ trong nhà Đường các lão đi.”
Tần Hằng nhìn Trần Ninh: “Nói vậy thì tất cả việc này đều là ý của cậu sao?”
Trần Ninh nói: “Bầm Quốc chủ, phải!”
Tần Hằng lại hỏi: “Tại sao cậu lại làm như vậy?”
Trần Ninh nói: “Khi chúng tôi truy đuổi tội phạm cấp S, không ai được phép bao che chắn cho tội phạm, kể cả Đường các lão.”
“Hon nữa, tôi biết tội phạm là thuộc hạ của Đường các.
lão, việc này khó mà không liên quan đến Đường các lão.”
“Ngoài ra, trước đây khi tôi điều tra Tần Thành với Nguyễn cục trưởng, tôi phát hiện ra Đường các lão có liên quan dến việc mua quan bán chức và tham ô hối lộ của đám người Tần Thành, nhưng không có bằng chứng xác thực.”
“Cho nên lần này tôi trực tiếp hạ lệnh cho người tịch thu đồ đạc trong nhà Đường các lão. Nếu có bằng chứng về tội trạng của Đường các lão, vậy xin Quốc chủ trừng trị con sâu mọt của đất nước Đường các lão này.”
“Nếu như không có chứng cớ của Đường các lão, vậy xin Quốc chủ cứ trừng phạt thuộc hạ thật nặng.”
Rằm!
Tần Hằng vỗ bàn thật mạnh, tức giận nói: “Hỗn xược!”
“Cho dù cậu có nghỉ ngờ Đường các lão có tội, cũng không thể tự ý làm bậy khi chưa được phép thế được. Mọi người đều như cậu thì còn ra thể thống gì nữa.”
Trần Ninh nói: “Thuộc hạ biết tội.”
Nguyễn Hồng vội vàng nói: “Bầm Quốc chủ, chúng tôi đã tổng hợp thông tin suốt đêm và tìm thấy rất nhiều bằng chứng phạm tội của Đường Bá An. Trong số đó có các tội danh như bán quan, lạm quyền, tham ô, cấu kết với thế lực nước ngoài hãm hại tướng quân trấn giữ biên cương của chúng ta.v.V.”
“Thiếu soái tuy rằng làm liều, nhưng quả thực đã điều tra ra được Đường Bá An là có tội, xin Quốc chủ giơ cao đánh khẽ.”
Tần Hằng lớn tiếng nói: “Cho dù như vậy cũng không thể phạt nhẹ được.”