Chương 553: Lâm Nha Nội.
Mấy người đi theo Lâm Hải Bình, tất cả đều bị thái độ của Trần Ninh chọc giận. Một tên tiều từ từ nơi khác đến, lại dám không coi Lâm nha nội ra gi, ở đâu có cái lý đó. Mấy tên này, nét mặt giận dữ muốn ra tay đánh Trần Ninh. Nhưng mà Lâm Hải Bình lại đưa tay ngăn lại, anh ta cười nói: “Tạm thời đừng đánh anh ta, để tránh lại ấn tượng không tốt về tôi trong lòng Đổng Kha.”
Lâm Hải Bình lại một lần nữa bắt đầu đánh giá lại Trần Ninh.
ở thành phố Thái Ninh, mọi người gặp anh ta đều cúi thấp đầu không dám to tiếng, lo sợ chọc phải hổ. Giống như Trần Ninh nói không suy nghĩ, người mà không coi anh ta ra gì, thì vẫn là lần đầu mới thấy.
Điều này thật sự mới mẻ!
Lâm Hải Bình cười lạnh nói: “Haha, nhìn không ra là tên tiểu tử ngang ngạnh cứng đầu. Không sao, tôi thích nhất là xử lý những người như vậy, đợi đáy ròi xem.”
Nói xong, Lâm Hải Bình đưa mấy người cùng đến quay người rời đi.
Mấy người đi cùng anh ta không kìm được hỏi: “Lâm nha nội, tên tiểu tử từ đâu đến lại dám không coi anh ra gì, sao vừa rồi không để chúng tôi đấm cho anh ta một trận.”
Lâm Hải Bình cười híp mắt lại nói: “Hôm nay là hôn lễ của bạn thân của tôi, hơn nữa tôi không muốn để lại ấn tượng không tốt với Đổng Kha. Hơn nữa, giết người cần động cơ, đối phó với loại cứng đầu như anh ta cũng chả có nghĩa lý gì. Tôi muốn về mặt tôn nghiêm và tinh thần, chà đạp xỉ nhục anh ta.”
Mấy người đi cùng anh ta nghe xong cười hỉ hả nói: “Lâm nha nội cỏ cách đối phó với anh ta rồi?”
Lâm Hải Bình cười híp mắt nói: “Đổng Kha là phù dâu, tôi là phù rể, phong tục trêu đùa phù dâu của chúng ta ở đây các cậu lẽ nào không biết, tí nữa trêu đùa phù dâu lột bỏ đồ Đổng Kha, trước mặt mọi người chơi lớn một lần.”
Mấy người đi cùng đều lộ ra nụ cười đáng khinh, từng người đều nói: “Vậy lần này trêu đùa phù dâu sẽ k1ch thích ròi đây. Hơn nữa đây là phong tục của chúng ta ở đây, Đổng Kha cũng không thể phảm kháng, còn về tiểu tử Trần Ninh kia, chỉ có thể mở to mắt mà nhìn ta đùa giỡn người yêu của anh ta, haha.”
Lâm Hải Bình cười híp mắt lại, hừ lên và nói: “Đến lúc đó trêu đùa Đổng Kha, sau khi chà đạp lên tôn nghiêm của Trần Ninh, lại phái người đi đánh gãy chân anh ta, để cho biết tôi không phải là người dễ động vào.”
Mấy người đi cùng nịn hót: “Ý kiến hay!”
Không lâu sau, chú rể Quách Gia Dũng liền dẫn đến mấy người phù rể đến rước dâu.
Cô dâu Trương Tiệp cùng Đổng Kha và mấy người phù dâu khác, đi theo đám người Quách Gia Dũng về nhà chú rể.
Trần Ninh đương nhiên đi cùng với người nhà Trương gia.
Đến Trương gia, cô dâu chú rể bái đường, sau đó bắt đầu mở tiệc. Trong tiệc rượu cô dâu chú rể bị mời uống không ít rượu, đến cả Đổng Kha và mấy người phù dâu cũng bị mời không ít.
Đổng Kha tửu lượng bình thường, rất nhanh sắc mặt chuyển hồng, men say dần hiện lên.
Cơm no rượu say, yến tiệc bắt đầu được một lúc! Thì đến phong tục trêu đùa phòng tân hôn và phù dâu bắt đâu roi.
Trong phòng cưới!
Cô dâu Trương Tiệp ngồi trên giường cưới, Đổng Kha cùng mấy người phù dâu khác đứng ở bên cạnh.
Chú rể Quách Gia Dũng sớm đã bị chúc rượu đến say mèm, lúc này nằm vật ở trẽn giường.
Lâm Hải Bình dẫn theo phù rể cùng mấy người tùy tùng của mình, cười hì hì nói: “Trêu đùa cô dâu, phù dâu thôi!”
Trêu đùa cô dâu và phù dâu là phong tục ở đây, ngoài cửa và cửa sổ có không ít người đang xem.
Trương Tiệp mặt đỏ bừng, nhìn Lâm Hải Bình, nũng nịu nói: “Lâm công tử, anh thân phận cao quý, hơn nữa chúng ta lúc trước còn là bạn học, chồng tôi còn là bạn từ nhỏ với anh. Các anh trêu đùa tân hôn cùng phù dâu, đừng có làm gì quá quắt quá.”
Lâm Hải Bình cười híp mắt nói: “Yên tâm, mọi người đều vì vui mừng náo nhiệt, ai kết hôn mà không đùa một chút, phải không?”
Lâm Hải Bình đùa cô dâu trước, anh ta để một người phù rể khác lấy một trái nho, treo trước mặt anh ta và Trương Tiệp, sau đó cười nói: “Trương Tiệp, cô không được dùng tay, chỉ được dùng mồm, cô ăn được nho, chúng ta coi như kết thúc.
Trương Tiệp: “Được!”
Cô nói xong liền đứng lên, há mòm hướng về phía quả nho. Nhưng mà, phù rể liền lấy quả nho ra, làm cho bổ nhào vào không trung, hơn nữa đôi môi hòng hôn vào đôi mỏi phía trước cô, hai bên hôn vừa vặn. Những người đàn ông ở đây, đều không kìm được mà buông lời dung tục.
Lâm Hải Bình cười nói: “Oa, Trương Tiệp cô cũng thật nhiệt tình quá!”
Trương Tiệp mặt đỏ ửng lên.
Mọi người xung quanh đều ồn ào nói: “Tiếp đi, cô dâu chưa ăn được trái đào chưa được tính.”
Trương Tiệp không có cách nào, chỉ đành tiếp tục. Cô thử mười mấy lần, đều không ăn được nho, hôn lẽn môi hoặc lên má Lâm Hải Bình, khiến cho hẳn chiếm được món hời.
Mọi người xung quanh càng cười lớn hơn.
Đổng Kha cùng với mấy người phù dâu, đều bắt đầu lo lắng không yên. Trò chơi với cô dâu và phù dâu ở đây, thật là quá đáng. Đợi lát nữa đến lượt bọn họ, thì phải làm sao mới được.
Cuối cùng, cô dâu khó khăn lắm cũng ăn được vào trái nho. Têm Lâm Hải Bình mới tha cho cô, ngoài ra vẫn còn một nguyên nhân khác, mục tiêu chủ yếu hôm nay của anh là Đổng Kha. Anh ta đối với vẻ ngoài binh thường của cô dâu Trương Tiệp không có hứng thú, vì vậy trêu đùa cô ấy không đáng.
Chúng ta tha cho cô dâu, bây giờ đến lượt phù dâu, bắt đầu từ Đổng Kha đi.”
Đổng Kha nghe xong, trong thoáng chốc vội vã phản ứng lại, cuống quýt nói: “Không được!”
Lân Hải Bình tưởng cười mà như không: “Đổng Kha, đây là phong tục của chúng tôi ở đây, hơn nữa hôm nay là ngày vui của bạn cô, cô tuyệt đối đừng lảm mất hứng, làm cho ngày kết hôn này không vui nhé.”
Trang Tiệp sao mà không nhìn ra Lâm nha nội thích Đổng Kha, cha của anh ta là nhân vật có tầm ảnh hưởng ở Thái Ninh, Trang Tiệp sau này có nhiều chuyện phải nhờ đến anh ta, vi vậy cô cũng rất muốn lấy lòng. Vì vậy, lúc này cô không nghĩ được nhiều mà bán đứng chị em tốt. Cô cố ý khuyên Đổng Kha: “Đúng rồi, Đổng Kha, hôm nay là ngày vui của tôi, cậu nhập gia tùy tục, đừng bảo thủ quá như vậy mà. Hơn nữa, đây chỉ là một trò chơi mà thôi, có mất lạng thịt nào đâu.”
Những người con trai làm phù rể ở xung quanh, đều ào ào nói: “Đúng rồi, là ngày vui cô lại làm phù dâu, cô tuyệt đối đừng làm mất hứng nhé.”
Lâm Hải Bình nhìn đôi môi mọng đỏ của Đổng Kha kiều diễm, cười híp mắt nói: “Đổng Kha, chúng ta vẫn chơi trò ăn nho nhé?”
Đổng Kha dứt khoát từ chối: “Không, tôi không chơi, mọi người chơi đi, tôi về trước đây.”
Đổng Kha nói xong liền chuẩn bj rời đi!
Nhưng Lâm Hải Bình lại đưa tay ra túm lấy cánh tay của cô, cười haha nói: “Đổng Kha, cô không thể đi như vậy được. Cô như vậy làm mất hứng, phong tục của chúng tôi là như vậy, ngày kết hôn cô dâu mà không vui, sau này cuộc sống hôn nhân sẽ không hạnh phúc. Cô muốn hại hôn nhân của Trương Tiệp không được hạnh phúc sao?”
Đổng Kha lo lắng nói: “Tôi không phải có ý như vậy…”
Lâm Hải Bình: “vậy thì cô ngoan ngoãn chơi trò chơi với chúng tôi.”
Đổng Kha vừa giãy giụa vừa nói: “Tôi không chơi cái trò chơi dung tục này của các anh!”
Lâm Hải Bình hừ lạnh: “Chúng tôi thấp kém còn cô thì thanh cao, mọi người nói xem, theo như phong tục tập quán của chúng ta ở đây, nếu như trêu đùa phù dâu, mà phù dâu không phối hợp, thì nên trừng phạt như thế nào?”
Lập tức có người nói: “Lột cô ấy ra!”
Một người nói, cả đám đều nhào theo, làm cho Đổng Kha sắc mặt trắng bệch.
Lâm Hải Bình cười nói: “Đổng Kha, cô không hợp tác, vậy thì đừng trách tôi nhé.
Anh ta nói xong, đưa tay ra chuẩn bị xé váy áo của Đổng Kha.
Nhưng mà vào lúc này, những người đứng chặn ở cửa liền bị đẩy ra, Trần Ninh sắc mặt lạnh lùng đi vào, quát lẽn: “Dừng tay!”
Đám người Lâm Hải Bình sững lại, tất cả đồng loạt quay ra nhìn Trần Ninh. Đổng Kha nhân cơ hội giáy khỏi, chạy đến bên cạnh Trần Ninh, chốn ở sau lưng của anh ấy.
Một thuộc hạ vẻ mặt dữ tợn ở cạnh Lâm Hải Bình, hung hăng đi về phía Trần Ninh, đưa tay muốn túm lấy tay áo của anh, trong miệng lẩm bẩn nói kháy: “Tiểu tử, chúng tôi đang chơi trò chơi, đây là tập tục ở đây của chúng tôi, anh mà dám quấy rối, là tìm đường chết!”
Peng!
Trần Ninh vung ra một quyền, làm cho người đàn ông có vẻ mặt dữ tợn kia bị đánh mặt đầy máu tươi không ngóc được dậy. Tất cả mọi người đều bị một trận kinh ngạc. Anh lạnh lùng nhìn Lâm Hải Bình: “Các người muốn trêu chọc phù dâu, về mà đùa mẹ chúng mày.
Đổng Kha cùng với mấy người phù dâu nghe xong, đều không kìm được mà hò reo lên, Trần Ninh nói ra tiếng lòng của họ, người ở đây thật sự là quá đáng mà.