Chương 1301:

 

Đinh Song Nguyên tự xưng anh ta rất có mặt mũi ở Thủ đô, Hắc Bạch đều thông, cũng tỏ vẻ giúp các cô đem ví tiền lấy về.

 

Quả nhiên, một cú điện thoại của Đinh Song Nguyên, không tới mười phút, hai cái ví liền tìm được.

 

Nhưng, Tống Sính Đình cùng Đồng Kha hỏi tên trộm có bắt được hay không, Đinh Song Nguyên lại mập mờ, ánh mắt né tránh nói ví tiên lây vê là được, cái khác đừng truy cứu nữa.

 

Vốn Tống Sính Đình và Đồng Kha cũng không nghỉ ngờ gì.

 

Lúc này nghe thấy Trần Ninh cùng Đinh Song Nguyên nói chuyện.

 

Đáy lòng Tống Sính Đình và Đồng Kha không khỏi hiển lên một dự đoán dọa người.

 

Không phải là Đinh Song Nguyên sai người trộm ví của hai người bọn họ, sau đó lại giả vờ là người tôt, giúp hai người bọn họ đem ví tiền lấy về, lấy biết ơn của các cô chứ?

 

Trên thực tết Trần Ninh và Tống Sính Đình, Đồng Kha đoán không sai.

 

Toàn bộ chuyện chính là Đinh Song Nguyên làm ra, đầu tiên là Đinh Song Nguyên sai người trộm ví của Tống Sính Đình và Đồng Kha, sau đó lại giả vờ là người tốt, trợ giúp hai cô lấy lại ví tiền, đổi lấy sự tin tưởng và biết ơn của hai mỹ nữ.

 

Sau đó, anh ta sẽ nhân cơ hội này để yêu cầu hai người phụ nữ xinh đẹp uống rượu, từng bước thực hiện thủ đoạn của mình.

 

Nhưng anh ta không ngờ, thủ đoạn của anh ta đang giở được một nửa, Trần Ninh liền xuất hiện.

 

Trong lòng Tống Sinh Đình kinh nghi bất định, nhưng cô cũng không có cách chứng minh rốt cuộc Đỉnh Song Nguyên có quan hệ gì với tên trộm hay không?

 

Vì vậy, cô vẫn giữ lễ nghỉ cơ bản, lịch sự nói với Đinh Song Nguyên: “Ông chủ Đinh, lần này cảm ơn anh đã giúp đỡ, nhưng tất cả chúng tôi đều không thích uống rượu, lần sau nếu có cơ hội, chúng tôi mời anh ăn tối.”

 

Đinh Song Nguyên chú ý tới, qua mấy câu nói vừa rồi của Trần Ninh, ánh mắt Tống Sinh Đình và Đồng Kha nhìn anh ta cũng khác hẳn.

 

Hiện tại hai mỹ nữ chẳng những đề phòng anh ta, hơn nữa còn nghi ngờ có phải anh ta có liên quan gì đến kẻ trộm ví hay không?

 

Anh ta biết đêm nay muốn có được hai mỹ nữ, đã là không thể.

 

Sắc mặt anh ta có chút khó coi, gật đầu nói: “Được, vậy thì lần sau đi.”

 

Nói xong, anh ta mang theo máy thủ hạ rời đi.

 

Khi đi ngang qua bên cạnh Trần Ninh, anh ta còn hạ thấp giọng, giọng điệu không tốt nói: “Tiểu tử, mày lại dám quản nhiều việc của tao, mày chờ tao đấy.”

 

Trần Ninh vốn chỉ nghỉ ngờ nghiêm trọng Đinh Song Nguyên có âm mưu.

 

Anh còn định lát nữa để Điển Chử tra, rốt cuộc có phải Đinh Song Nguyên giở trò quỷ hay không, không thể nói xấu người tốt, cũng không thể buông tha người xấu.

 

Nhưng bây giờ trước khi Định Song Nguyên đi, toát ra câu uy hiếp này.

 

Trần Ninh liền cười.

 

Anh biết đã không cần cử Điển Chử đi điều tra, những lời Đỉnh Song Nguyên này, cũng coi như là trá hình thừa nhận có vấn đề.

 

Đinh Song Nguyên đe dọa Trần Ninh xong, mang theo mắy vệ sĩ của anh ta, liền tức giận muốn rời đi.

 

Tuy nhiên, Trần Ninh kêu về phía anh ta: “Chờ một chút!” “

 

Đỉnh Song Nguyên dừng bước, quay đầu lại không kiên nhẫn nói: “Anh còn có chuyện vớ vẫn gì muốn nói?”

 

Trần Ninh bình tĩnh nói: “Lúc vừa đi anh đe dọa tôi?”

 

Đinh Song Nguyên ngắn ra, chợt cười lạnh: “Anh có thể nghĩ như vậy.”

 

Trần Ninh gật đầu, lại nói: “Như vậy tôi có thể cho rằng, anh bị tôi vạch trần, thủ đoạn bại lộ, tất cả là thện quá hoá giận, muốn trả thù tôi?”

 

Đinh Song Nguyên cười nhạo nói: “Lão tử không biết anh đang nói cái gì?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play