Chương 1062:
Hay là tiểu tử này rất có tiền, muốn tiêu thêm tiền chuộc mạng?
Hỏa Vân Tà Thần híp mắt, lạnh lùng nói: “Anh muốn nói cái gì?”
Ngọc Diện La Sát cũng có hứng thú nói: “Chẳng lẽ anh muốn chuộc mạng sao?”
Trần Ninh gật đầu: “Đúng vậy, chuộc mạng.”
Hai người Hỏa Vân Tà Thần cùng Ngọc Diện La Sát nghe vậy, ánh mắt không khỏi sáng ngời.
Bọn họ nhận không ít nhiệm vụ giết người, hơn nữa khi thực hiện nhiệm vụ giết người, cũng gặp không ít người bị giết trước khi chết đưa ra yêu cầu dùng tiền chuộc mạng.
Nhưng cách làm của hai người bọn họ đều là đem tiền chuộc lấy đi, sau đó g.iết ch.ết người.
Điều này không duyên cớ dư ra một số tiền, mà còn hoàn thành nhiệm vụ của người thuê.
Những điều như vậy lần nào cũng đúng.
Tiểu tử trước mắt này, cũng muốn chuộc mạng.
Ngọc Diện La Sát ngoài cười nhưng trong không cười: “Chậc chậc, chuộc mạng mà nói, trước tiên chúng tôi muôn nghe tiên chuộc là bao nhiêu?
Trần Ninh mỉm cười nói: “Tôi vừa nói, ít nhất 5 tỷ.
Hỏa Vân Tà Thần cùng Ngọc Diện La Sát nghe vậy đều vui mừng.
Hỏa Vân Tà Thần dữ tợn cười nói: “Rất tốt, nếu như anh thật sự có thể đưa ra 5 tỷ chuộc mạng, vậy chúng ta có thể tha cho anh không chết.”
Ngọc Diện La Sát lại cảnh cáo: “Nếu anh giở trò gian trá, vậy chẳng những anh sẽ chết rất thảm, chúng tôi còn có thể tìm đến nhà anh, đem toàn bộ người nhà anh giết sạch.”
Trần Ninh lắc đầu, cười nói: “Các vị đại khái có chút hiểu lâm.”
“Tôi nói chuộc mạng, không phải nói tôi muốn chuộc mạng, mà là nói hai vị các hạ muốn chuộc mạng.”
“Nếu các vị muốn sống sót, ngoan ngoãn trả 5 tỷ tiền chuộc, tôi có thể tha cho các vị một chút, tiền chuộc của các vị cũng sẽ dùng để làm từ thiện, xem như bù đắp cho tội ác mà hai vị đã phạm phải mấy năm nay.”
Cái gì?
Hỏa Vân Tà Thần cùng Ngọc Diện La Sát nghe được lời này của Trần Ninh, đều sợ ngây người.
Tiểu tử trước mắt này có phải là kẻ ngốc hay không?
Chết đến nơi, vậy mà ngược lại yêu cầu hai người bọn họ trả tiền chuộc mạng?
Hỏa Vân Tà Thần cực kỳ giận hóa cười.
Mặt Ngọc Diện La Sát sương giá.
Ngọc Diện La Sát lạnh lùng nói: “Anh dám đùa giỡn chúng tôi, anh là người đầu tiên.”
Ánh mắt sau mặt nạ sắt thép – Hỏa Vân Tà Thần, phẫn nộ trừng mắt nhìn Trần Ninh: “Tôi cam đoan anh sẽ là người chết thảm nhát.”
Nói xong, hai người đồng loạt động.
Tốc độ, nhanh đến cực hạn.
Chỉ có thể nhìn thấy hai bóng dáng mơ hò, lao tới Trần Ninh.
“Hỏa Vân Quyền!”
Hỏa Vân Tà Thần giơ tay lên chính là một quyền, đánh về phía lồng n.gực Trần Ninh.
“La Sát Chân!”
Ngọc Diện La Sát, lại tung lên một cước, một chân sắc bén vung về phía đầu Trần Ninh.
Đối mặt với hai đại sát thủ giới Ma Vương liên thủ công kích, Trần Ninh vẫn thong dong bình tĩnh như trước.
Anh giơ tay trái lên, đón một cước sắc bén của Ngọc Diện La Sát.
Cạch!
Một cước này của Ngọc Diện La Sát, cho dù là cây cối bằng thùng nước, cũng có thể một cước đứt, cho dù là trâu, cũng có thể một cước đá chết.
Nhưng một cước sắc bén cô ta, quét trên tay trái Trần Ninh, lại giống như quét đến tắm thép.
Chân phải lại bị chắn động đến truyền đến một trận đau đón.
Khuôn mặt đau đón của cô lảo đảo lui ra sau.
Trần Ninh trước tiên tiếp một cước của Ngọc Diện La Sát, sau đó giơ tay lên một quyên, tiếp nhận nắm đâm của Hỏa Vân Tà Thần.
Nắm đắm của hai người, đều mang theo ác phong, giống như hai khối sao băng đâm vào nhau, hung hăng đụng vào nhau.
Àm àm!