Mà Wood, mặc dù chỉ từng tiếp xúc với Karen một lần, nhưng cũng để lại cho
Karen ấn tượng rất sâu, nhất là ông ta từng vỗ ngực ngay trước mặt Karen nói:
"Gia tộc Ellen, có ơn tất báo!"
Thậm chí, ông ta còn lo lắng người trong trang viên sẽ ghét bỏ Karen rời khỏi
quê hương, hứa hẹn qua nếu là người trong trang viên không nguyện ý gả
Eunice cho Karen, ông ta nguyện ý gả con gái của mình cho Karen.
Tóm lại, ông ta là một người đàn ông có các đặc điểm tốt của cướp biển ngày
xưa.
"Đội trưởng nói thế nào?"
"Đội trưởng nói anh ta đã biết quan hệ của hòn đảo này và trang viên Ellen, cho
nên muốn hỏi ngài có muốn tự mình đến đó để giải quyết việc này không, nếu
như ngài muốn, anh ta có thể gọi thêm một vài người tập hợp thành một đội giải
cứu, dù gì thì Gendi cũng xem như là một nửa thuộc hạ của anh ta."
Cho nên, nếu chỉ là một nửa thuộc hạ, đội trưởng cũng không có quá nhiều
động lực để ra tay cứu viện phải không, muốn chờ phía bên mình tăng giá lên?
Karen cảm thấy, trong lòng đội trưởng thật sự là nghĩ như vậy, bởi vì đội trưởng
bây giờ cũng đang nghỉ ngơi giống như mình,
Lần trước trong hành trình đảo Ám Nguyệt, hai người mệt nhất, một là mình,
một người khác đó là đội trưởng.
"Đợi tôi một chút."
"Được rồi, thưa thiếu gia."
Karen cúp điện thoại, để Berger thông báo cho bọn người của lão Anderson,
mình thì tự đi vào phòng ngủ chính, đưa tay đánh thức Pall vốn đang nằm ngủ
khò khò ở trên giường.
"Sao vậy?" Pall vuốt mắt hỏi.
"Trận pháp truyền tin đã bố trí xong rồi sao? Bây giờ có thể trận tiếp liên hệ với
Đảo Corona không?"
"Có thể, bên kia vốn là có trận pháp thạch, chúng ta nơi này bố trí xong liền có
thể liên thông bên kia."
"Tốt, bây giờ thử liên lạc một chút."
"Vội vã như vậy sao, không thể phát điện báo hay là phái người liên lạc sao?"
"Có lẽ sẽ không kịp."
"Được rồi."
Pall chỉ có thể bò dậy, ai bảo đảo Corona là của nhà Ellen đây, mấy tiếng "Cụ tổ
kia" cũng không phải kêu cho vui.
Chờ đến lúc Karen xuống lầu, lão Anderson và Mike đã chờ sẵn.
"Thiếu gia, đảo Corona xảy ra chuyện rồi sao?" Lão Anderson lo lắng hỏi.
Con trai trưởng của ông ấy đang ở trên đảo, bây giờ, con trai thứ tàn phế, con
trai út rời nhà trốn đi truy cầu nghệ thuật, con trai trưởng vốn không được chào
đón thì bây giờ trái lại là người bình thường nhất.
"Gần đây trang viên có liên lạc với Đảo Corona sao?" Karen hỏi.
Mike trả lời: "Dựa theo thói quen lúc trước, điện báo và viết thư tay có trao đổi
qua lại, đều là bình thường, hàng hóa giao tiếp cũng bình thường."
Bởi vì đảo Corona là điểm trung chuyển buôn lậu, cho nên cần ngăn cách một
mức nhất định với người bên ngoài, trực tiếp nối một đường dây điện thoại
thông nhau là không thể nào, hầu như đều sẽ phái người đến vị trí gần đó trên
bờ để liên lạc.
Karen nhẹ gật đầu, dẫn mọi người đi tới tầng hầm.
"Con chó ngủ, đi điều chỉnh thử một chút." Pall ra lệnh.
Kevin bước lên trước dùng chân chó mà điều chỉnh thử trận pháp rất thành thạo,
lão Anderson và Mike ở bên cạnh nhìn xem con chó này thì gần như đồng thời
cùng nhau nuốt ngụm nước miếng.
Sau khi một khối tinh thạch trận pháp cấp thấp bị đặt vào trong, trận pháp khởi
động.
Một vòng sáng màu xanh lam xuất hiện, tạo thành một hình bầu dục.
Chừng năm phút đồng hồ trôi qua, đối diện truyền đến âm thanh của Wood:
"Trận pháp trong nhà cuối cùng cũng bố trí xong sao, cái Trận Pháp Thạch này
đã để trong tay của tôi rất lâu rồi."
Karen mở miệng nói: "Ngài Wood, tôi là Karen, ngài ở đó vẫn khỏe chứ?"
"Ừm? Karen, ha ha ha, là tên nhóc cậu sao, lúc nào lại đến trên đảo chơi a, cũng
không thể ngủ cùng con gái Carmilla của ta một giấc thì không chịu trách
nhiệm."
"Lần sau đi, bây giờ tôi đang giúp thử điều chỉnh trận pháp thông tin trong nhà,
lần này là thử nghiệm hiệu quả trận pháp thông tin một chút, xem ra cũng không
tệ."
"Ừm, ở đây ta nghe tiếng cũng rất rõ, không có vấn đề, về sau liên lạc với trong
nhà sẽ dễ dàng hơn, có điều là chi phí cũng không chỉ đắt hơn điện báo một
chút."
"Được rồi, ngài Wood, gặp lại."
"Gặp lại, Karen."
Trận pháp dừng lại, hình bầu dục màu xanh lam biến mất.
Karen mở miệng nói:
"Ở trên đã xảy ra chuyện."
Lão Anderson lập tức nói: "Tôi lập tức cho người tập hợp."
Karen giơ tay lên, nói: "Không cần, việc lần này liên lụy đến người của Đòn
Roi Kỷ Luật, chúng ta sẽ ra tay, bây giờ tôi sẽ trở về tập hợp với tiểu đội của đội
trưởng, tranh thủ dùng tốc độ nhanh nhất đến đảo Corona."
Pall mở miệng nói: "Tôi và con chó ngu cũng sẽ đi cùng."
Karen đáp lời: "Tôi cảm thấy, có lẽ bây giờ hai người ở lại nơi này hoặc là để
tôi đưa về nhà, mới là lựa chọn tốt hơn."
Pall hỏi: "Không phải cậu nói muốn dùng tốc độ nhanh nhất để đến đảo Corona
sao?"
"Đúng thế."
"Vậy thì thông tri cho đội trưởng của cậu, để cho hắn dẫn người đến cảng
Montos ở giữa trang viên Ellen và thành phố York để tập hợp,
Đúng, lại để cho yêu tinh radio dùng xe tang chở con rối của tôi và con chó ngu
đến đây, tất cả chúng ta tập hợp ở chỗ này.
Như vậy thì nhanh hơn nhiều so với việc cậu lái xe về thành phố York sau đó lại
đi đến bến tàu của cảng York để lên thuyền, hơn nữa khoảng cách giữa cảng
Montos và Đảo Corona cũng ngắn hơn."
Karen nhìn về phía lão Anderson, hỏi: "Sao tôi chưa từng nghe nói đến cảng
Montos vậy?"
Lão Anderson trả lời ngay: "Đã từng là một cái bến cảng nhỏ, nhưng cũng đã bị
bỏ hoang mấy thập niên."
Karen nghe vậy, nói với Pure: "Bến cảng bị bỏ hoang, cũng không có thuyền."
Pall lắc lắc cái đuôi, hỏi ngược lại: "Karen, cậu đã quên mình đã đến Wien bằng
cách nào rồi sao?"
"Cô muốn triệu tập nó?"
Pall nhẹ gật đầu, nói:
"Đúng vậy, tôi muốn triệu tập hải thú Acelos!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT