Karen cũng ngồi xuống trên bậc thang, mở miệng nói: "Hai người lại cho ta một

chút thời gian."

"Này, không vội, không vội, ngài cứ từ từ mà cố gắng, nhàm chán cũng chỉ là

lời nói đùa của chúng tôi mà thôi, mang theo hi vọng mà ngồi tù, chỉ cần hi

vọng vẫn còn, thì đã có thể nếm được một chút vị ngọt rồi."

Lão Saman ngược lại nói lời trấn an Karen.

"Lão Saman nói đúng đấy, ngài cứ từ từ thôi, chúng ta cũng chờ được."

"Ừm." Karen nhẹ gật đầu, "Thật ra thực lực bây giờ của ta đã có tiến bộ rất lớn,

mặc dù cảnh giới vẫn không thay đổi gì."

Lão Saman mở miệng nói: "Thực lực và cảnh giới vào nhiều thời điểm là tương

ứng với nhau, nhưng một số thời khắc, lại không có quan hệ gì quá lớn, ngài

không cần quá để ý ở trong lòng."

"Lời này của ông khiến ta nhớ đến ông nội mình, cả đời của ông ấy cũng chỉ là

Thẩm Phán Quan."

Sau đó, Karen kể cho bọn họ nghe những việc đã xảy ra với mình trong thời

gian gần đây, anh vốn là cố ý đến xem và thăm hỏi bọn họ, tự nhiên muốn nói

một vài chuyện bên ngoài.

Ít ra, có thể để cho bọn họ có thêm tài liệu mới trong giấc mơ.

Mà lại, đối với bọn họ, hoàn toàn không cần thiết phải giữ bí mật cái gì, có thể

cho họ sự tín nhiệm cao nhất, bởi vì bọn họ vốn cũng không có biện pháp mật

báo cho ai khác sau lưng Karen.

Nói một cách khác, bất kỳ người nào đều có thể phản bội mình, duy nhất chỉ có

hai người bọn họ, tuyệt đối không có khả năng phản bội mình.

Sau khi nói xong,

Hai con mắt của Karen đỏ lên, Con Mắt Ám Nguyệt hiện ra.

Bá tước Recar kinh ngạc nói: "Đây chính là Con Mắt Ám Nguyệt sao? Tôi thật

sự cũng không có ngờ tới, gia tộc trên hòn đảo kia vậy mà có thể phát triển đến

mức độ này."

Lão Saman nói: "Tín ngưỡng của gia tộc kia chắc hẳn đã từng bị gián đoạn, hay

là bọn họ đã tiếp nhận một tín ngưỡng vốn đã có đứt gãy, cho nên, cuối cùng có

thể có chuyện gì xảy ra, đều tràn ngập những khả năng không ai lường trước."

"Đôi mắt này cũng không phải do bản thân Bernard tạo ra, mà là một món quà

do người khác đưa tặng, tổ chức kia đã tồn tại trong một thời gian rất lâu, có

được thánh vật tiền thân của tín ngưỡng Ám Nguyệt thì cũng rất bình thường.

Mặt khác, ta đã gặp bộ dáng của vị nữ thần hiện ra do Con Mắt này, khởi đầu

của tín ngưỡng Ám Nguyệt, có lẽ là một vị Thần."

Bá tước Recar thở dài nói: "Một tín ngưỡng thất lạc sao?"

Lão Saman thì kinh ngạc nói: "Vậy thì trên người ngài bây giờ rốt cuộc đã có

bao nhiêu hệ thống tín ngưỡng?"

"Để ta tính xem."

Karen bắt đầu giơ ngón tay ra đếm:

"Hệ thống tín ngưỡng Trật Tự, hệ thống tín ngưỡng Ánh Sáng, hai loại tín

ngưỡng giáo hội này ta thật sự có cấp bậc, hệ thống trật tự ta là Thẩm Phán

Quan, hệ thống Ánh Sáng ta là Tu Giả Quang Diệu tương ứng với cấp bậc

Thẩm Phán Quan, cũng có thể xem như là Thẩm Phán Quan hai thuộc tính vậy.

Hệ thống tín ngưỡng gia tộc, có hệ thống tín ngưỡng của gia tộc Ellen, còn có

một cái thì hệ thống của gia tộc Inmerais do ông nội ta bắt đầu, tín ngưỡng của

hai gia tộc này cũng có cấp bậc.

Tóm lại, có cấp bậc, thì có bốn cái này."

Bá tước Recar trừng mắt nhìn, nói: "Chỉ thế sao?"

Lão Saman cũng là không lời nào để nói.

"Không có cấp bậc, chỉ có thể dùng đến bằng cách sử dụng thuật pháp, Áo Giáp

Hải Thần là một cái, cho đến nay ta vẫn không có đụng chạm đến hệ thống của

nó, Lưỡi Đao Ám Nguyệt, mặc dù ta thu được Con Mắt Ám Nguyệt rồi nhờ đó

nhìn thấy vị Nữ Thần kia, nhưng ta cũng chỉ dùng nó như một tên võ sĩ, bây

giờ, nó xem như là phương pháp chiến đấu mạnh nhất của ta, nếu đấu cận chiến

thì ưu thế của ta rất lớn.

Mặt khác, trên người ta còn có huyết mạch nhà Alte, và huyết mạch nhà

Guman, huyết mạch gia tộc Alte thì ta cũng không có hứng thú đi tìm hiểu, cho

nên không có ý định quản đến nó.

Nhà Guman thì có một loại khối rubic có thể khống chế trận pháp, ta dự định

học.

A, còn có một cái..."

Karen xòe bàn tay ra trước mặt, một luồng sương mù xám xịt bay lên từ trong

lòng bàn tay anh, dần dần ngưng tụ ra một một "Cánh Cổng" mơ hồ.

"Luân Hồi Thần Giáo?" Lão Saman phát ra tiếng kêu kinh ngạc.

Bá tước Recar đưa tay, đẩy cái cằm của mình lên lại.

"Mấy thứ linh tinh lặt vặt này, ta đều không dùng nó theo hệ thống, bởi vì ta

cũng không có ý muốn tiếp xúc sâu hơn với chúng, còn có một điều đó là, ta rất

lo lắng rằng bởi vì trên người có quá nhiều hệ thống khác nhau, sẽ dẫn đến việc

lên cấp sau này khó khăn hơn.

Nếu lỡ như xuất hiện tình huống cực đoan nhất, khi ta muốn lên cấp một hệ

thống, nhất định phải để cho tất cả hệ thống còn lại đều phải lên cấp, vậy có lẽ

ta đã tự khóa chặt bản thân mình."

Lão Saman nhẹ gật đầu, nói: "Mặc dù cơ sở giả thiết mà ngài đưa ra này nghe

rất vô lý, nhưng tôi lại cảm thấy rất có đạo lý."

Bá tước Recar cười khổ nói: "Là người xuất thân từ hệ thống tín ngưỡng gia tộc,

tôi vẫn luôn mang một cảm giác kính sợ đối với giáo hội, thế nhưng mà ngài đã

để cho tôi cảm thấy, những tín ngưỡng này, đột nhiên..."

Lão Saman nói bổ sung thêm: "Rẻ tiền."

Bá tước Recar hỏi: "Rốt cuộc làm sao mà ngài làm được như vậy?"

Lão Saman phản trào phúng: "Sao vậy, ngươi cũng muốn học à?"

"Ta hỏi một chút không được sao, người trẻ tuổi như ngươi làm sao lại nói

chuyện khó chịu như vậy."

Karen mở miệng nói: "Vấn đề này, ta cũng đã nghĩ qua, dựa theo phân tích lý

luận mà nói, lúc ta thực thiện Thanh Tẩy Trật Tự, Thần Ánh Sáng đã từng xuất

hiện, Con Mắt Trật Tự cũng đã từng xuất hiện, tương đương với việc lúc ta

Thanh Tẩy đã được hai vị Thần giúp đỡ, mặc dù hai vị Chủ Thần này có lẽ cũng

không biết.hệ thống gia tộc Ellen là dựa vào quan hệ cộng sinh với Pall mà đạt

được, hệ thống tín ngưỡng gia tộc Inmerais thì dựa vào huyết mạch.

Những thuật pháp còn lại, ta đều sử dụng năng lượng Ánh Sáng để chuyển hóa,

bởi vì lúc ta chuyển hóa, sẽ không bị hao phí năng lượng, hiệu suất sử dụng gần

như ngang bằng với người có hệ thống cùng cấp bậc, còn có một việc đó là sự

đặc thù của hệ thống tín ngưỡng gia tộc Inmerais ta, có lẽ khả năng của nó là

học tập, bởi vì ông nội của ta là một thiên tài."

Lão Saman lập tức nói bổ sung: "Ngài cũng là một vị thiên tài."

Bá tước Recar phụ họa nói: "Đúng đúng đúng."

"Cho nên, ta học tập rất nhanh."

Lão Saman cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Nếu như, không theo góc độ lý luận để

phân tích, vì sao có thể làm được?"

"Hầu như trong cách nhìn của mỗi người, mỗi một hệ thống đều tương ứng với

một thần, là nhờ vào vị thần này, sáng tạo và đại diện cho cả một hệ thống, cho

nên, mỗi một hệ thống đều có sự tương quan với Thần hoặc Thủy Tổ, muốn đi

vào hệ thống nào thì nhất định phải tín ngưỡng vị thần nào đó hoặc là Thủy tổ,

đây gần như đã là một định luật thép. Nhưng mà ta..."

Karen dừng một chút, tiếp tục nói:

"Không tin Thần!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play