Lúc này, một đôi mắt hiện ra bên cạnh bậc thang, Con Mắt Ám Nguyệt mở ra,

chiếu xuống ánh sáng giống như một bàn tay thực chất, đẩy về phía Comer.

Comer đứng vững, cũng không lui bước.

Mà cặp mắt kia, vậy mà đường viền bên ngoài của nó đang mở rộng và biến

đổi, giống như là đang viết vẽ nguệch ngoạc ra một hình ảnh để bổ trợ cho đôi

mắt kia.

Lúc này hiện ra hình ảnh của một người phụ nữ mặc trang phục bản địa của Ám

Nguyệt, con mắt của cô ta, chính là Con Mắt Ám Nguyệt.

"Ám Nguyệt?" Comer ngây ngẩn cả người, "Trên người của ngươi có huyết

mạch Ám Nguyệt!"

Karen cũng ngây ngẩn cả người, người phụ nữ này, là thần linh của Ám

Nguyệt?

Người trên Đảo Ám Nguyệt tín ngưỡng Ám Nguyệt, sự tồn tại của nó là hóa

thân của Thần linh? Vì cái gì trên ghi chép sách vở của đảo Ám Nguyệt cũng

không nói về việc này?

Bên trong tác phẩm văn học của Đảo Ám Nguyệt ngược lại sẽ so sánh Ám

Nguyệt với một người phụ nữ, nhưng đó cũng không phải thật sự nói đến hệ

thống tín ngưỡng.

Không, không đúng.

Karen bỗng nhiên hiểu ra, lịch sử phát triển của đảo Ám Nguyệt thật ra cũng

không phải dài lắm, lịch sử huy hoàng thì càng ngắn, mà phía trên vùng biển

này, vẫn luôn xuất hiện một vầng trăng Ám Nguyệt, có lẽ trước khi Đảo Ám

Nguyệt xuất hiện văn minh thì nó đã sớm tồn tại.

Cho nên, ám nguyệt là có Thần Linh tồn tại, nhưng ở bên trong hệ thống tín

ngưỡng đảo Ám Nguyệt, bọn họ bị đứt gãy.

Lại liên tưởng đến việc Nguyệt Nữ Thần Giáo muốn dung hợp Ám Nguyệt vào

hệ thống của mình, bọn họ, là vì sớm biết Ám Nguyệt đại diện cho Thần linh rồi

sao?

Comer chịu áp lực, tiếp tục bước bên trên.

"Nếu ngươi không sử dụng tín ngưỡng Trật Tự thì sẽ không cách nào ngăn cản

bước chân của ta, ta thậm chí không cần sử dụng dấu ấn của Cánh Cổng Luân

Hồi!"

Lập tức,

Ánh mắt của Comer trừng một cái, trên mặt lộ ra vẻ hốt hoảng, bởi vì ở trên bậc

thang, xuất hiện một bóng người tỏa ra ánh sáng thần thánh.

"Tín ngưỡng Ánh Sáng?!"

Sức mạnh Ánh Sáng, trực tiếp bắn về phía của Comer.

"Luân Hồi!"

Sau lưng Comer, xuất hiện bóng dáng của một cánh cổng, hai luồng năng lượng

tín ngưỡng tiến hành đấu tranh, Comer cũng không cách nào lại nâng bước chân

của mình lên

"Ngươi lại là tàn dư của Ánh Sáng, ha ha ha, đây chính là bí mật mà ngươi

muốn che giấu sao, ngươi lại là tàn dư Ánh Sáng giấu ở bên trong Trật Tự Thần

Giáo!"

Comer không chỉ không tiếp tục tiếp tục đi tới, cả người vậy mà nhanh chóng

lùi về phía sau, ánh sáng màu nâu xám vốn đang lan ra khắp nơi cũng vào lúc

này co lại.

Hắn không còn lựa chọn tiếp tục đối kháng, hắn muốn rời khỏi cơ thể của

Karen, chỉ cần hắn có thể rời đi, dù là vứt bỏ Peder, Karen cũng không dám tổn

thương Peder, bởi vì hắn đã nắm giữ bí mật Karen.

Một tên thiên tài Ánh Sáng, giấu ở bên trong của Trật Tự, ha ha!

Karen phát giác được ý đồ đối phương nhưng cũng không sốt ruột, nếu như đối

phương ở bên ngoài quyết đấu cùng với mình thì sẽ rất phiền phức, nhưng đối

phương chủ động tiến vào trong cơ thể của mình, nếu như mình còn không xử

lý được đối phương, vậy thì rất có lỗi với con chó nhà mình.

Cho nên, hai mắt Karen nhắm nghiền.

Lúc Comer co lại thành một vòng sáng chuẩn bị thoát ly khỏi cơ thể này, chợt

phát hiện, Karen xuất hiện ở phía trên ông ta, không, nói chính xác là phía trên

xuất hiện một cái vòm tròn, bóng người của Karen giống như là trở nên to lớn

vô hạn, ánh mắt của anh từ từ mở ra, từ phía trên, quan sát hắn bên dưới.

Một sợi xiềng xích màu đen to lớn và uy nghiêm xuất hiện, bắt đầu xoay tròn,

đây là... biểu tượng của Trật tự!

Comer phát ra gào thét: "Làm sao có thể, kẻ tín ngưỡng Ánh Sáng, làm sao còn

có thể có được Trật Tự!"

Khi con mắt của Karen hoàn toàn mở ra, Xiềng Xích Trật Tự bay thẳng về phía

cái vòng sáng kia, hình ảnh của Cánh Cổng Luân Hồi lại xuất hiện, dưới sự tác

động của Xiềng Xích Trật Tự đã hoàn toàn vỡ tan.

"Không không có khả năng..."

Vòng sáng do Comer hình thành bắt đầu vỡ tan thành từng điểm sáng nhỏ.

Lúc này, bên ngoài cũng đang xảy ra thay đổi, đó chính là Karen đứng yên

không nhúc nhích ở nơi đó, chiếc nhẫn trên ngón áp út trái bỗng nhiên chớp lên,

một tấm mặt nạ màu bạc xuất hiện ở trên mặt Karen.

Cao cao phía trên, từ sau lưng Karen, xuất hiện bóng người của một ông lão,

ông ấy vô cùng già nua, nhưng thân hình của ông ta lại vô cùng to lớn.

Hệ thống tín ngưỡng của Thủy tổ Ellen là Karen mượn đến từ quan hệ cộng

sinh với Pall, nhưng bản thân anh cũng có hệ thống tín ngưỡng của gia tộc

mình.

Là do Dis dùng nghi thức huyết tế, chuyển hệ thống tín ngưỡng giáo hội trở

thành hệ thống tín ngưỡng gia tộc, lại trực tiếp để vào trên người của mỗi

Karen.

Hệ thống tín ngưỡng gia tộc Inmerais, địa vị của Dis tương đương với Thủy tổ

Ellen, mà Karen, thì là người thừa kế duy nhất đời thứ hai.

Ông lão duỗi tay ra, chộp về những điểm sáng, lập tức, vốn dĩ những điểm sáng

đang vỡ tan bốn phía ngưng tụ lại, một Cánh Cổng Luân Hồi tương đối nhỏ và

mơ hồ lại hiện ra.

Ngay sau đó, ông lão tiện tay hất lên, dấu ấn của Cánh Cổng Luân Hồi kia bị

đưa đến trước mặt Karen.

Rất tùy tý, giống như là ném cho cháu mình một món đồ chơi mà nó ưa thích.

Karen kinh ngạc mà nhìn vào bóng người già nua kia,

Lẩm bẩm nói:

"Ông nội."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play