Karen đang đi theo phía sau Dorons, chỉ có điều duy trì khoảng cách an toàn
tuyệt đối giữa hai bên.
Thật ra, nếu như bây giờ chỉ có một mình Karen, anh càng muốn tìm một nơi
cao để có tầm mắt tốt một chút, đứng ở nơi đó hoặc là ngồi ở chỗ đó quan sát sự
càn quét của Dorons và biện pháp giải quyết tiếp theo của Đảo Ám Nguyệt.
Ophelia không có khả năng làm như thế, thân phận của cô ấy không cho phép
cô làm vậy, cho dù cô không có điên cuồng đến cầm đại kiếm tiến lên để chặt
vào người của Dorons, thì cũng không có khả năng đứng cùng với Karen ở đằng
xa mà xem kịch.
Lưỡi Đao Ám Nguyệt cung cấp cho Ophelia tốc độ nhanh hơn, tố chất cơ thể
của cô cũng cung cấp vật dẫn tốt hơn cho Lưỡi Đao Ám Nguyệt.
Trên một điểm này, Karen không chiếm ưu thế, thể chất của anh bây giờ cũng
chỉ xem như không tệ, nhưng dù vậy cũng chỉ là không tệ khi so sánh với người
bình thường, cũng may là năng lượng linh tính tích trữ trong cơ thể của anh ta
rất nhiều, đơn giản chỉ cần tiêu hao nhiều năng lượng linh tính hơn.
Có điều vì phòng ngừa bị người ngoài nhìn thấy, Karen cũng không dùng Lưỡi
Đao Ám Nguyệt để gia tăng tốc độ di chuyển giống như Ophelia, mà là hóa
thành khói đen rồi sử dụng thêm một thuật pháp gia tốc của Trật Tư Thần Giáo.
Không thể không nói, trông thấy cảnh tượng phá hủy càn quét trên đường đi của
nó, thật sự khiến cho người khác phải rung động, nó không chỉ là một chiếc xe,
mà là một con hung thú.
Những nơi mà nó đi qua, bất kể là rừng cây, dòng suối hay là dốc núi, toàn bộ
đều bị san thành bình địa.
Lúc này trước mắt Dorons xuất hiện mười mấy cái chấm đen.
Ophelia giảm tốc độ lại, nhảy lên bên cạnh một cây đại thụ, Karen cũng đáp
xuống một cây đại thụ ở bên còn lại.
"Là chú cùng các vị trưởng lão."
Karen thì hướng ánh nhìn của mình về phía xa hơn, trông thấy ở đó đã tập trung
một quân đoàn nhỏ tạo thành tự hộ vệ đang đóng trú trên đảo Ám Nguyệt, đã
bắt đầu bày trận.
Chỉ có điều bất kể là từ quân số hay là từ khí chất của quân đoàn, mặc dù đều sử
dụng vũ khí lạnh làm chủ, nhưng thật sự hoàn toàn không thể so sánh với Trật
Tự Kỵ Sĩ Đoàn mà mình đã từng trông thấy.
Ngày đó lúc Karen nhìn thấy Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn bước ra từ trong hang động,
cảm giác áp lực và nghẹt thở bọn họ mang đến cho tới bây giờ vẫn còn là ký ức
rất mới mẻ.
Nhưng đây đã là tất cả lực lượng mà bây giờ Đảo Ám Nguyệt có thể tập hợp
được, bình thường thì lực lượng này dùng để duy trì sự hoạt động của bến cảng
và trị an trên đảo hoàn toàn là đủ, xem như tổ chức cuộc họp cho hai thần giáo
lớn, bọn họ đều có thể có đủ nhân lực cho công việc bảo an.
Thế nhưng mà muốn điều động lực lượng này để đối phó với tình huống trước
mắt, cũng có chút cảm giác lực bất tòng tâm.
Lúc Trật Tự Thần Giáo có chiến tranh với bên ngoài, tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật
cũng chỉ được xếp ở nhóm thứ 3 điều động tham gia cuộc chiến, cảnh sát cho dù
có ưu tú đến đau nhưng khi được đưa đến chiến trường thì hiệu quả chắc chắn
cũng sẽ không quá tốt.
Mà vào thời điểm này, áp dụng phương pháp tấn công từ một phía trái lại sẽ có
hiệu quả, đây đúng là một con quái vật khổng lồ, nhưng thân thể cao lớn là ưu
thế của nó, cũng có có thể trở thành điểm yếu của nó.
Tafman nhìn Dorons đang đi đến, nếu như lúc này hạm đội của ông có mặt ở
đây thì tốt, đối phó với những thứ khổng lồ như thế này, Pháo Ma Tinh trên
chiến hạm luôn luôn là biện pháp hiệu quả nhất.
Có điều bây giờ nghĩ đến những thứ này cũng chả có ý nghĩa gì, trước mắt nên
không hành động để ngăn cản Dorons, vậy cái này con thú khổng lồ này chắc
chắn sẽ nghiền nát toàn bộ thành thị ở phía sau!
"Tafman, vết thương của cậu..."
"Sẽ không ảnh hưởng đến việc ta chiến đấu, tộc trưởng đã đến chỗ Trật Tự Thần
Giáo để cầu xin giúp đỡ, mặc dù Trật Tự Thần Giáo chắc chắn sẽ không ngồi
nhìn mặc kệ, nhưng chúng ta vẫn phải thể hiện ra tác dụng của chính mình.
Ta tin tưởng các vị trưởng lão, cũng sẽ không nguyện ý để cho Đảo Ám Nguyệt
chúng ta bị người khác xem thường đến vậy!"
"Nghe lời cậu, cậu ra lệnh đi."
"Tafman, chúng ta nghe cậu chỉ huy."
"Xem như là làm một con chó, cũng không thể làm một con chó vô dụng nhất."
"Rất đơn giản, phá vỡ phòng ngự của nó, bảo vệ cho trưởng lão Zimar đi đến
trên đầu của nó để bố trí trận pháp, lên đi!"
Mệnh lệnh được đưa ra rất giản lược, bởi vì Tafman tin tưởng những trưởng lão
này mỗi người đều có kinh nghiệm phong phú, có thể căn cứ theo tình huống
mà đưa ra lựa chọn của mình, mọi người chỉ cần trong lòng có chung một mục
đích là đủ rồi.
Quan trọng nhất chính là, đối với Dorons, mọi người cũng là rất lạ lẫm, Đảo
Ám Nguyệt cũng không có nhiều ghi chép để lại liên quan đến Dorons, bởi vì
sau khi chở đoàn người của Philias đến Đảo Ám Nguyệt, thì Dorons đã được
Philias cho ngủ say
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT