Karen mím môi,

Cho nên,

Có nên thử dùng phiếu điểu để mua một vài loại nguyên liệu nấu ăn đặc thù mà

không mua được bằng tiền về mà nghiên cứu cách nấu món ăn mới?

Cái món thịt Tích Long nước kia, Karen vẫn cảm thấy cách làm của nó quá thô

sơ, phần thịt mềm ở cổ của Tích Long rất phù hợp với cách làm của thịt kho

Đông Pha.

"Được rồi, vẫn còn có chút hơi quá xa xỉ, lại chờ đến khi tiết kiệm được nhiều

một chút rồi tính sau."

Karen tự sớm tự tay bóp chết ý nghĩ muốn tiêu xài hoang phí của mình.

Lúc đi ra ngoài, Alfred đã mang theo một cái hộp dụng cụ đã được chuẩn bị sẵn

sàng.

"Thiếu gia, chúng ta xuất phát ngay bây giờ sao?"

"Ừm."

Karen lái chiếc Pens second-hand màu đen, còn Alfred thì lái xe tang, hai người

cùng lái đến nghĩa trang Thanh Đằng.

Xe tang chạy đến nghĩa trang, tựa như là rượu đỏ uống với bò bít tết, không còn

gì hợp hơn.

Sau khi Alfred xuống xe, thì mở cái hộp ra, lấy ra thước dây mà đến trước mặt

Lão Saman, giúp ông ta đo đạc cơ thể.

Lão Saman giơ tay, mặc cho Alfred hành động.

Karen đi tới, lấy một điếu ra khỏi gói thuốc, đưa vào trong miệng cho Lão

Saman, sau đó dùng bật lửa châm thuốc giúp ông ta.

"Chiều này tôi có việc, phải đi sớm, ban đêm còn có một buổi họp."

Lão Saman tức giận nói: "Lấy tủ lạnh đi rồi thì thái độ ngay lập tức lạnh lùng

như vậy à, lần trước ít ra còn đến đây nấu cái món sủi chảo gì đó cho ta."

"Là bánh sủi cảo." Alfred uốn nắn lại phát âm của Lão Saman.

"Chờ sau khi tôi tham gia bữa tiệc trở về, rồi đến tìm ông nấu bữa khuya sau,

nguyên liệu với đồ ăn tôi đã chuẩn bị trước trong tủ lạnh mới rồi, ban đêm tôi và

ông ăn lẩu."

Lão Saman gật gật đầu, nói: "Cái này nghe còn tạm được."

"Ông có yêu cầu gì đối với lễ tang, có thể đề nghị với Alfred, anh ta sẽ ghi chép

và sắp xếp lại."

"Được rồi, được rồi, ta đã biết." Lão Saman thúc giục nói, "Cậu cứ đi làm việc

của mình đi."

"Vậy thì ban đêm gặp lại."

Karen lái xe rời khỏi nghĩa trang, giữa trưa đi sẽ không gặp kẹt xe, sau hai mươi

phút, Karen đã đến chỗ nhà máy.

Cái nhà máy là nơi mà câu lạc bộ đấu vật và câu lạc bộ bắn súng cùng dung

chung, ông chủ theo thứ tự là Peia và Fanny, hai người này cũng đồng thời là

đàn chị đứng đầu một cái bang phái ở đó.

Cái này thật ra chỉ là để cung cấp "Địa điểm ăn chơi" cho người trong tiểu đội

mình nên mới thuận tay thành lập bang nhóm xã hội đen.

Karen đã là khách quen của nơi này, bảo vệ cũng không cản đường, sau khi đi

vào, Karen trực tiếp đi xuống tầng ngầm 1.

Đẩy cái cửa sắt lớn vào, làm cho Karen có chút ngoài ý đó chính là ở đây đang

có không ít người.

Tổng cộng có 12 người, ngoại trừ đội trưởng Neo ra, tất cả mọi người đều có

mặt.

Lần trước lúc gặp mặt ở cửa hàng thịt nướng, mấy người ngồi xe lăn cũng có

thể tự do đi lại, phương pháp điều trị của bệnh viện giáo hội rất tiên tiến, nhưng

cũng sẽ không dành cho người bình thường.

Bởi vì nhân viên nội bộ của giáo hội đến bệnh viện giáo hội điều trị sẽ được

giảm giá, nếu như là bị thương trong lúc làm nhiệm vụ vậy thì có thể được miễn

phí điều trị, không phải người của giáo hội thì sẽ không thể nào nhận được ưu

đãi như vậy.

Phải biết, cho dù ngay cả trang viên Ellen là gia tộc sỡ hữu rất nhiều sản nghiệp

trong thế tục, nhưng vẫn rất khao khát phiếu điểm.

Cái này nếu xem trên một góc độ nào đó đã thể hiện ra được hàm ý "Người

người bình đẳng", cho dù tài sản trong thế tục có nhiều đến đâu đi nữa, nếu

không có phiếu điểm mà nói thì ngươi cũng không có cách nào để duy trì mạng

sống ở nơi này.

Tất cả mọi người đều có mặt ở đây, Karen chào hỏi với mọi người, đồng thời

trực tiếp ném cuốn bút ký có ghi mấy cái trận pháp cho Marlow, Marlow muốn

lấy ra một ít phiếu điểm để đưa lại thì bị Karen từ chối.

Trên võ đài, vừa mới có hai người giao đấu xong, là Zema cùng Cutro.

Wind chủ động đi về hướng Karen, cười nói: "Muốn nhìn thử màn giao đấu

giữa cậu và Gray."

Gray đang đứng bên cạnh khẽ nhíu mày, chỉ là lại lập tức lại cảm thấy thoải

mái.

Hắn cũng không muốn trao đổi thêm với Karen, sau khi xác nhận Karen đã nắm

được kỹ xảo chiến đấu, hắn đã nói với Karen rằng những kinh nghiệm còn lại

cũng chỉ có thể tìm được từ trong chiến đấu thực, rất quả quyết mà chấm dứt

một tuần giao lưu.

Ngoại trừ Fanny và Peia ra, cũng không ai biết làm sao mà anh vượt qua được

một tuần này!

Mỗi ngày đều phải về nhà trong tình trạng cơ thể kiệt sức, tắm rửa xong từ

phòng tắm đi đến phòng ngủ với anh mà nói đều giống như đang bò núi.

Nhưng nếu như chỉ giao lưu một hai lần thì thật ra Gray cũng không cảm thấy

có vấn đề gì.

Lần này, mọi người đều ở đây cùng nhau giao lưu chia sẻ kinh nghiệm với

nhau, mình cũng không có khả năng sẽ bị anh kéo vào một cuộc đại chiến suốt

3 tiếng đâu.

"Được rồi."

Karen trực tiếp đáp ứng, anh vẫn luôn rất mong đợi.

Trước khi giết Thuật Pháp Quan Luke, Karen đã thăng cấp lên Thẩm phán

Quan, tăng thêm tích lũy và thiên phú của mình từ lúc trước, nhưng cuối cùng

đến lúc giết chết Luke, cũng không thao tác được gì nhiều.

Sau khi về đến nhà, anh còn ký khế ước cộng sinh cùng với Pall, bây giờ trong

cơ thể của anh, tương đương việc có được hai loại hệ thống tín ngưỡng đang

cùng vận hành, một loại là Trật Tự còn một loại là Ánh Sáng, lại có thêm năng

lực huyết mạch của Thủy tổ Ellen từ Pall, Áo Giáp Hải Thần và Lưỡi Đao Ám

Nguyệt cũng được tăng thêm một bước.

Nếu dùng cách nói chuyện của đội trưởng Neo để mà hình dung thì đó đại khái

có nghĩa là: Karen tựa như đang đỏ mắt, cầm súng bắn nước thấy người đi trên

đường liền muốn bắn vào mặt họ, sau đó dẫn người ta vào trong rừng cây nhỏ.

Bởi vì Karen bây giờ cũng không chỉ đơn giản là cầm một món đồ chơi để đi

khoe khoang, mà là chính anh ta cũng rất muốn biết, cái món đồ chơi mới của

mình có thể làm được những gì.

Nếu nói theo một cách khác thì bây giờ Karen đã mất đi cột mốc để đánh giá về

khả năng của bản thân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play