Như lần trước lúc Ophelia đến chỗ tổ chức buổi tiệc tại khách sạn Ankara, mình

có thể ngồi, còn mấy tên cháu trai của các vị chủ giáo như Leon hay Vicole

cũng chỉ có thể đứng ở bên cạnh mà không ngừng nói lời nịnh bợ mình.

Chỉ là nếu là làm như vậy, vậy con đường mà mình lựa chọn, và tất cả nỗ lực

của ông nội trước đây để trải đường cho mình sẽ đều uổng phí.

Nếu nói theo một cách khác, người trong nhà của Richard rất có thể thật sự

không biết hướng đi của “Mẹ” mình, nếu không thì trong nhà của cậu ta cũng sẽ

bị liên lụy bởi việc này.

Cho nên, “Mẹ” của mình, cũng giống như Pall, cắt đứt quan hệ với gia đình, rời

khỏi nhà?

Karen bưng ly nước, ngồi xuống trên ghế sô pha.

Có một số việc, nếu không suy nghĩ đến, sẽ cảm thấy nó là chuyện đương nhiên,

chỉ khi nào quay đầu thử nghiền ngẫm, sẽ lại phát hiện một tầng sự thật đang ẩn

giấu dưới sự đương nhiên kia.

Đầu tiên là “Cha mẹ” mình bị ô uế, cho nên mới bị Dis giết chết.

Như vậy, dạng ô uế gì mới có thể để cho ngay cả người như Dis bó tay, chỉ có

thể lựa chọn dùng loại phương pháp cực đoan nhất để chấm dứt sự đau khổ cho

họ?

Dis luôn luôn coi trọng tình thân gia đình, sẽ không thể nào vì để che giấu cảnh

giới của mình mà để con trai và con dâu của mình chịu sự đau đớn, nếu quả thật

có biện pháp, vậy thì ông ấy sẽ cố hết sức mình mà làm.

Cho nên, cha mẹ của mình, đến cùng thì bị lây nhiễm loại ô uế gì?

Có thể tiếp xúc đến nhiệm vụ có loại ô uế kia, nếu chỉ là Thẩm Phán Quan bình

thường sẽ được tham gia sao?

Pall vẫn luôn thích nói một câu: Thẩm Phán Quan, là chức vụ cao nhất của nhà

Inmerais.

Bởi vậy, cha mẹ mình thật ra cũng giống như Dis, là Thẩm Phán Quan, nhưng

thực sự cũng không chỉ là Thẩm Phán Quan?

Còn có một việc chính là chú Mason và cô Winnie không chọn kế thừa Nhà

Tang Lễ của gia đình, cũng chính là không muốn bước vào tầng lớp giáo hội,

đối với người con lựa chọn kế thừa sự nghiệp của gia đình như cha mình, tiêu

chuẩn mà Dis đối đãi với ông ấy, chắc chắn cũng sẽ không thấp hơn so với đứa

cháu trai như mình.

Dis có thể tự chọn lựa hôn thê cho mình, vậy có phải Dis cũng đã từng lựa chọn

cho cha của mình?

Nếu xem xét theo cách này, nếu mẹ mình cũng chỉ là một Thẩm Phán Quan

bình thường thì ngược lại có chút không bình thường.

"Ha ha, anh đang suy nghĩ gì đấy?" Richard hỏi.

"Đang nghĩ đến chuyện của cao ốc giáo vụ, bây giờ bên ngoài chắc chẳn loạn

rồi."

"A, tất nhiên." Richard cười nói, "Một cái tát này, quất vào trên mặt rất đau

đấy."

Cao ốc giáo vụ cũng không thuộc vào "Khu vực cấp cao" của Trật Tự Thần

Giáo ở thành phố York, rất nhiều văn phòng ở trong thật ra cũng chỉ phụ trách

quản lý các bộ môn cơ sở của giáo hội, còn những bộ môn và nhân vật cao cấp

thì bình thường sẽ không xuất hiện ở đó.

Ngay cả như Neo, cũng chỉ xem nơi đó như một chỗ để hội hộp lâm thời mà

thôi.

Nhưng nó đúng là biểu tượng của Trật Tự Thần Giáo ở thành phố York, sử dụng

phương thức tập kích như thế này, không thể nghi ngờ là một sự khiêu khích

nghiêm trọng đối với uy nghiêm của Trật Tự Thần Giáo, không, đã không phải

chỉ là khiêu khích, đây là sự tuyên chiến!

Không có bất kỳ cách nào để cứu vãn, cũng không có đường nào để lui bước,

trừ phi Trật Tự Thần Giáo cam tâm buông tay khỏi quyền lực bá chủ thành lập

từ đầu kỷ nguyên này đến nay, nếu không tất nhiên sẽ triển khai sự trả thù

không chết không thôi với kẻ tập kích, cho dù phe tập kích là một trong những

giáo hội chính thống khác.

Về phần của giáo hội Pamirez...

Karen đột nhiên cảm giác được, loại hành vi vu oan rõ ràng như thế này, rất có

thể sẽ giúp cho Pamirez giáo nhận được thời cơ để xoay chuyển tình thế, chỉ là

một loại dự cảm, tạm thời cũng không có cơ sở bằng chứng gì.

"Anh có cần tắm rửa không?" Richard hỏi, "Anh chắc là thích sạch sẽ lắm, lúc

nãy nhấc cáng cứu thương tôi có cảm thấy được."

"Cảm thấy?"

"Chi tiết, nhờ vào chi tiết, mặc dù anh cũng không để ý đến máu me và bụi đất

vấy bẩn quần áo của mình, nhưng một ít thói quen thì không sửa đổi được, nếu

muốn tắm, thì có thể lên lầu hai, tôi đưa cho anh quần áo mới của tôi."

"Không cần, tôi trở về nhà rồi tắm sau."

"Không cần khách khí, tôi đã nói qua, có lẽ tôi chỉ đơn giản là nhìn anh vừa

mắt, không có ý đồ gì khác với anh đâu, anh cũng đừng nên hiểu lầm.

Đáng chết, chính tôi đều không giải thích được mà bắt đầu nghi ngờ chính

mình."

"Tôi hiểu được."

Dù sao thì cũng thật sự là anh em.

Karen biết, có số ít người trời sinh rất nhạy cảm đối với những người chung

dòng máu, rất hiển nhiên rằng Richard là thuộc về loại người này.

"Thật không muốn tắm à? Ở chỗ tôi còn có mấy bộ thần bào mới chưa mặc qua,

lúc đầu muốn lấy ra cho anh thay đấy."

Thần bào?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play