"Phán Quyết Quan Luke?"

"Đúng, là ta."

"Ngươi đang ở đâu?"

"Thế nào, ngươi muốn đến gặp ta à?"

"Ta sẽ báo cáo."

"Báo cáo? Ha ha, ngươi dám hay sao?"

"Ta cũng không rõ ràng có gì mà ta không dám, bây giờ ngươi là mục tiêu truy

nã của thần giáo, ta cảm thấy rất tò mò rằng ngươi có tư cách gì mà nói ra lời

này."

"Pavaro là do ta tự tay giết chết, ta cũng đã xác thực lúc đó Pavaro chắc chắn đã

chết, cho nên, ngươi cuối cùng là ai?"

"Ta là Pavaro."

"Ta cảm thấy cuộc nói chuyện giữa hai chúng ta cũng không cần thiết phải che

giấu gì nữa, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Ta không có gì để che giấu, ta chính là Pavaro."

"Ngươi không sợ lớp vỏ bọc của mình bị vạch trần à?"

"Phán Quyết Quan Luke."

"Ừm?"

"Ngươi có thể đi báo cáo lên trên."

Bên kia đầu dây điện thoại rơi vào trầm mặc..

Vẻ mặt Karen bình thản mà nhìn Alfred, chờ đợi lời phản hồi từ phía đối

phương.

Khi anh dám dùng thân phận của Pavaro thì cũng đã cân nhắc trước đến tình

huống như lúc này, Pavaro đã chết, đây là sự thật, nhưng kẻ ra tay giết chết

Pavaro, vì chuyện xấu của bọn chúng đã bị phơi bày cho nên cũng đã mất đi tư

cách nói chuyện.

Rốt cục, Luke ở phía đầu dây điện thoại bên kia lại cất lời:

"Ngươi biết đấy, ta không cách nào làm như thế."

"Ta rất hi vọng ngươi làm như thế, hoặc là, ngươi có thể để cho kẻ đang che chở

ngươi lúc này báo cáo giúp mình."

"Pavaro, trước tiên ta cứ xưng hô ngươi là Pavaro đi, có một vài việc, trong

lòng của hai chúng ta đều rất rõ ràng."

"Không, ta không rõ ràng cái gì cả, bao gồm cuộc nói chuyện điện thoại này, ta

cũng sẽ lập tức đi báo cáo."

"Ta đang muốn thực hiện một cuộc giao dịch với ngươi, Pavaro."

"Ta sẽ không tiến hành bất cứ giao dịch nào với kẻ đã rời bỏ Trật Tự."

"Ta sẽ cho ngươi thật nhiều phiếu điểm, chỉ cần ngươi có thể nói cho ta cách mà

ngươi đã trở thành Pavaro!"

"Ta không hiểu những gì mà ngươi đang nói, ta khuyên ngươi lúc này tốt nhất

nên đi tự thú, chịu sự phán quyết của Trật Tự."

"Ta có thể giết Pavaro một lần, cũng có thể giết Pavaro thêm một lần nữa."

"Nhưng ngươi giết chết một tên Pavaro, sau đó lập tức sẽ có thêm hàng nghìn

hàng vạn Pavaro đứng lên, ngươi có thể giết hết sao?"

"..." Luke.

"Lấy danh nghĩa của trật tự, ta hi vọng ngươi có thể nhận thức được tội lỗi của

mình, tự thú đi, Luke, ngươi cảm thấy mình có thể trốn tránh được bao lâu

nữa?"

"Một cơ hội đàm phán cũng không có hay sao?"

"Ta đã nói rồi, giữa hai chúng ta không tồn tại bất cứ khả năng nào để đàm phán

cả."

"Ngươi sẽ hối hận."

"Không, kẻ nên hối hận phải là ngươi, đứng ở phía đối lập với trật tự, bất kể là

ai cũng sẽ phải nhận sự trừng phạt đến từ Trật Tự."

"Răng rắc!"

"Thiếu gia, điện thoại cúp máy rồi."

"Ừm."

Pall mở miệng nói: "Cho nên, chúng ta nên xử lý tên này như thế nào đây, mặc

dù tên này xem ra cũng không có khả năng uy hiếp đến chúng ta, a, trừ phi hắn

dám tìm đến tận cửa."

"Hắn không dám." Karen lắc đầu, "Hắn rất cẩn thận, rốt cuộc thì trong mắt của

hắn thì tôi là một kẻ dám giả danh Thẩm Phán Quan của Trật Tự Thần Giáo."

"Vậy thì phải giải quyết hắn ra sao?" Pall hỏi.

"Thiếu gia, hay là để tôi đi điều tra hắn?" Alfred nói.

"Đến tổng đài điện thoại mà tìm à? Hình như hắn cũng xuất thân từ tiểu đội Đòn

Roi Kỷ Luật, sẽ không mắc phải sai lầm như vậy, với lại, thành phố York cũng

thật sự quá rộng lớn.

Trong lúc nói chuyện điện thoại vừa nãy tôi cũng không dám nhử mồi hắn,

thậm chí ngay cả một vài ý nghĩ cũng không để lộ ra, bởi vì tôi lo lắng ở đầu

dây bên kia cũng không phải chỉ có một mình hắn đang nghe máy."

Pall duỗi móng vuốt ra sờ lên trên điện thoại, nói: "Cho nên, chúng ta chỉ có thể

bị động mà chờ hắn gọi điện thoại đến quấy rối à?"

"Trước mắt đến xem mà nói, tạm thời cũng không còn cách nào khác, trừ phi tôi

cũng chỉ huy một tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật, hơn nữa còn phải tinh duệ giống

như của Neo vậy."

...

"Răng rắc."

Điện thoại bị đặt xuống.

"Luke, tôi cảm thấy lúc trước tôi bị điên rồi, vậy mà lại cảm thấy lời anh nói là

sự thật."

"Gendi, xin hãy tin tưởng tôi, anh cảm thấy tôi lại dùng một lời nói dối hoang

đường đến thế để lừa gạt anh sao?"

"Nhưng nếu hắn ta là một tên giả mạo, tại sao trong lúc nói chuyện điện thoại

vừa nãy cũng không chừa lại một chỗ trống nào cho anh?"

"Anh cũng là tiểu đội trưởng của Đòn Roi Kỷ Luật mà, cái này có gì mà khó

đoán chứ, hắn ta cảm thấy lúc tôi đang nghe điện thoại có người ở bên cạnh

nghe!"

"Ha ha." Gendi đứng người lên, "Trong khoảng thời gian này, tôi chấp nhận để

anh ở lại đây là nể mặt quan hệ trước đây của chúng ta."

"Tôi biết, tôi biết."

"Nhưng bây giờ thì thời gian đã đến rồi."

"Anh đã chứa chấp tôi, không sợ lúc tôi rời khỏi đây mà bị bắt rồi khai tên anh

ra sao?"

"Cũng vừa lúc giống như Pavaro lúc nãy đã nói rồi đấy, anh cứ việc báo cáo,

nhìn xem có ai sẽ tin tưởng vào lời vu cáo của anh."

"Vậy thì số phiếu điểm kia thì sao, anh cũng không cần nữa à? Việc kinh doanh

của Huyết Linh phấn đã kéo dài nhiều năm như vậy, anh đoán xem cuối cùng

thì Thiers đã tích góp được bao nhiêu?

Anh chắc cũng phải biết, trong điều tra ghi chép cũng không tìm được tài sản

của Thiers, còn có tài sản của Zich nữa, nhưng vị trí cất giấu tài sản của hai

người bọn họ tôi đều biết rõ."

"Tôi chỉ sợ rằng mình có phiếu điểm, nhưng không có mạng để mà xài thôi,

Luke, anh vẫn hãy đi đi."

"Bây giờ cơ hội rõ ràng đang ở trước mắt tôi, tôi không muốn từ bỏ, tên kia có

thể giả mạo thành Pavaro được thì tôi cũng làm được, tôi có thể bắt đầu lại từ

đầu bằng một thân phận mới trong Trật Tự Thần Giáo, tôi không muốn mất đi

tất cả những gì mình đang có ở đó!"

"Anh điên rồi."

"Gendi, tin tưởng tôi, anh hãy đi điều tra hắn đi, tôi van cầu anh hãy đi điều tra

hắn, anh chắc chắn có thể phát hiện hắn ta không phải là Pavaro, hắn chắc chắc

sẽ để lại sơ hở, hắn thật sự không phải là Pavaro, nếu như anh có thể điều tra ra

thân phận thật sự của hắn, đây là một vụ án lớn, có ý nghĩa khác biệt, đối với

anh mà nói cũng là một công lao rất lớn phải không?"

"Vậy còn anh thì sao? Đến cùng thì anh đang muốn điều tra thân phận của hắn

ta hay là muốn biết cách mà hắn giả trang thành Pavaro?"

"Tôi... Tôi không biết, tôi không muốn mất đi, nhưng đồng thời tôi cũng cảm

thấy không cam lòng! Tại sao tôi phải trốn chui trốn lủi, mà kẻ bị tôi giết lại có

thể sống một cách vinh quang như thế? Tôi không cam tâm, thật sự không cam

tâm!"

Luke ôm mình đầu, biểu cảm vô cùng đau đớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play