Kunxi ngồi trên xe lăn, với tay vỗ vỗ mặt bàn, nói:
"Có rất nhiều nhà tang lễ trong giáo hội. Nhà tang lễ của cậu có gì đặc biệt?"
Karen nhìn quanh, mỉm cười:
"Mua theo nhóm thì được giảm giá."
"Hay!"
"Hay!"
Câu trả lời hợp lý của Karen khiến cả bàn vỗ tay khen ngợi.
Trong tập thể này, tiếng mắng chửi liên tiếp chính là lời ca ngợi êm tai nhất.
Sau đó, thức ăn lần lượt được mang ra bàn, mọi người vừa ăn vừa trò chuyện.
Tốc độ của bữa tối nhanh hơn nhiều so với dự kiến, vì sau khi bữa tối của đoàn
thể lớn kết thúc sẽ có một cuộc tụ họp giữa các đoàn thể nhỏ trong đội ngũ. Loại
đoàn thể nhỏ này không phải vì tranh quyền đoạt lợi mà hoàn toàn vì hứng thú
nên hình thành vòng quan hệ đặc biệt.
Dù sao, niềm yêu thích của một ít người không tiện mời tất cả tham gia.
Trước khi tính tiền, Neo đứng dậy, sau đó để Karen lấy bia chưa uống trên bàn,
theo anh ta đến quầy thu ngân.
"Năm chai bia chưa dùng đến..." Neo nói.
"Vâng, thưa ngài, chúng tôi sẽ khấu trừ nó."
Sau khi trả tiền, Karen hỏi Neo: "Đội trưởng, bây giờ anh đi về luôn à?"
"Tôi đi gặp Irina. Thường thì sau mỗi nhiệm vụ, tôi đều tới gặp cô ấy, và cô ấy
cũng đang đợi tôi tới. Còn cậu thì sao, đi về à?"
"Ừm, đúng vậy."
"Cậy có thể chờ đám Peia xem, bọn họ xem ra đang định đưa cậu tới đến một
nơi, có lẽ sẽ có lợi cho cậu."
"Cảm ơn, đội trưởng."
"Tôi đi trước."
Neo bước ra khỏi quán đồ nướng, bóng dáng anh khuất dần trong phố đêm.
Ngay lập tức, những người khác lần lượt bước ra khỏi phòng, bắt đầu thảo luận
xem nên đi đâu tiếp theo.
Peia chủ động đi về phía Karen, nói: "Đưa cậu đi một nơi, cậu đi không?"
"Được."
"Cậu đồng ý dễ dàng vậy?" Peia hơi ngạc nhiên.
"Thế à, tôi không thấy vậy."
Peia lái ra chiếc xe mui trần, ban đầu Karen tính ngồi ghế phụ bởi vì chỗ ngồi
phía sau rất hẹp, nhưng anh lại thấy Gray và Fanny đang đi tới.
Karen ngồi phía sau xe, lúc sau Gray đi tới ngồi bên cạnh, hai người đàn ông
ngồi có phần chật chội.
Fanny thì ngồi vào ghế phụ, quay đầu nhìn Karen: "Có chật lắm không?"
"Vẫn ổn."
Fanny cười nói: "Xe VIP đã trả về văn phòng quản lý, khi thực hiện nhiệm vụ
mới có thể xin dùng."
"Hoá ra là vậy."
Peia lái xe khoảng 20 phút là đến khu nhà máy, hiện một số nhà máy đã tan làm,
một số thì vẫn đang tiếp tục tăng ca.
Ngoài cổng có một người đàn ông cao lớn đang ngồi canh, thấy Peia tới thì
cung kính chào hỏi rồi chủ động mở cửa.
Theo họ vào, Karen phát hiện bên trong rất náo nhiệt, giống như một đấu
trường. Không ít người đang huấn luyện trong đó, mà điều khiến người ta có
cảm giác muốn chửi tục đó là trong phòng còn có khu vực sân bắn, có người ở
nơi ấy luyện tập xạ kích.
Nó quả thật là một hình ảnh hài hoà khi kết hợp vũ khí nguyên thủy với vũ khí
nóng.
Tất cả mọi người chủ động cúi đầu chào hỏi Peia và Fanny, không một ai dám
mở miệng đùa giỡn, hai người họ nghiễm nhiên trở thành đại ca của mảnh đất
này.
Peia dẫn mọi người đi sâu vào trong, đi xuống bậc thang mở cửa sắt, bên trong
là một khu vực riêng, cách bài trí giống hệt bên trên, một nửa là sân bắn, một
nửa là đấu trường. Nhưng nơi rộng lớn như vậy lại chỉ có bốn người bọn họ.
Ngoài ra, trong tủ trưng bày của đấu trường không chỉ có bộ quyền anh mà còn
có rất nhiều loại vũ khí lạnh khác.
Fanny nói, "Tôi vẫn cần thời gian để sửa sang lại khẩu súng của cậu. Trước tiên
hôm nay cậu cứ luyện tập kỹ năng chiến đấu cùng đám Peia đi. Tất nhiên, tôi
cũng không ngại để cậu xem tôi luyện thương."
"Vậy thì tôi sẽ luyện tập những cái khác trước."
"Đi theo tôi." Gray nói với Karen, cầm một thanh trường thương trên kệ.
Karen nhớ rằng trong cuộc rượt đuổi đêm đó, vũ khí của Gray là một thanh
trường thương màu đen. Nhưng rõ ràng, vũ khí ở đây đều là đồ rèn thông
thường, không liên quan gì đến Thánh khí.
Ban đầu, Karen muốn chọn một thanh loan đao, nhưng do dự một lúc lại lựa
thanh trường kiếm.
"Lên đi."
Gray đã lên trên sàn đấu, dùng mảnh vải bọc lại đầu cây thương.
Karen cũng cầm trường kiếm lên sàn. Trong khi đó, Peia ngồi bên bên dưới, tay
cầm chai bia quan sát, không quên nhắc nhở:
"Karen, Grey và Wind là hai đội viên mạnh nhất trong đội của chúng tôi, chỉ
đứng sau đội trưởng. Cậu phải học tập thật giỏi đấy nhé."
Karen nhớ trong cuộc chiến đêm đó, chỉ có anh và Gray hai người tự mình tách
ra đuổi theo chém giết mục tiêu, còn những người khác thì hợp tác thành từng
đội ngũ nhỏ.
"Không được phép sử dụng ma thuật." Gray nói, "Còn các phương thức khác thì
có thể."
"Tôi hiểu rồi."
"Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi."
Gray chủ động tiến tới, Karen hơi trùng gối, cầm ngang trường kiếm bắt đầu tấn
công.
"Ầm!"
Gray hời hợt dùng cán thương đẩy trường kiếm của Karen ra, sau đó mạnh mẽ
xoay người, phần đuôi trường thương hướng lên hất về phía sau.
"Ầm!"
Đuôi trường thương đánh trúng ngực Karen khiến anh bay ra xa vài mét, thân
thể đập vào dây thừng lò xo hai bên sàn đấu rồi lăn xuống.
Gray nhìn Karen cười nói: "Cậu chưa từng trải qua huấn luyện chính thống à?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT